Mùng bốn tháng giêng, Cao Lương mang theo Cao Cường theo Lý Tuấn Nghị đi tỉnh thành bái phỏng cha mẹ anh. Tuy rằng bọn họ đã sớm quen thuộc, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên dùng thân phận con dâu tới cửa.
Trong lòng Cao Lương còn có chút bồn chồn, bởi vì lo lắng thái độ của Khuông Tú Mẫn. Lý Tuấn Nghị nói: "Không cần lo lắng, ba và bà anh đều có mặt, ít nhất mẹ anh cũng muốn duy trì mặt mũi. Em theo lễ nghĩa tới là được, không cần cố tình lấy lòng bà ấy, dù sao về sau cũng sẽ không sống chung."
Cao Lương nghĩ cũng đúng, không thể bởi vì Khuông Tú Mẫn không thích mình, liền không kết hôn, chính mình gả cho Lý Tuấn Nghị, không phải Khuông Tú Mẫn, thái độ của bà ấy ra sao, cũng có Lý Tuấn Nghị đứng về phía mình.
Tới nhà Lý Tuấn Nghị, Lý Tuấn Vĩ đã sớm ba bước thành hai bước lên lầu báo tin, sau đó cầm một quải pháo đến dưới lầu đốt lửa. Người thứ nhất ra nghênh đón Cao Lương chính là bà nội, bà nhìn thấy cô, miễn bàn có bao nhiêu vui vẻ, lôi kéo tay Cao Lương: "Mau tiến vào, mau tiến vào!"
Cao Lương vào nhà, thấy Lý Vệ Quốc và Khuông Tú Mẫn mặc quần áo mới đứng ở trong phòng, vội lễ phép chào hỏi: "Chú dì năm mới mạnh khỏe ạ!"
Cao Cường cũng thực cơ linh mà chúc tết các trưởng bối.
Lý Vệ Quốc phi thường cao hứng gật đầu: "Năm mới mạnh khỏe! Mau ngồi."
Khuông Tú Mẫn không nóng không lạnh mà nói: "Uống trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1988/2113368/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.