Cao Lương trở về, không về trong tiệm, trực tiếp đi tìm Lý Tuấn Nghị. Lý Tuấn Nghị thấy khuôn mặt cô buồn bã, vội buông công việc trong tay xuống, quan tâm hỏi: "Làm sao vậy?"
Cao Lương ngả đầulên vai Lý Tuấn Nghị: "Phán Phán dọn ra ngoài."
Lý Tuấn Nghị lắp bắp kinh hãi: "Khi nào? Con bé tự mình dọn?"
"Mới vừa rồi, em mới đưa nó đi. Con bé vô thanh vô tức tự tìm phòng ở, hôm nay mưới nói cho em biết." Cao Lương đối với chuyện Cao Phán tiền trảm hậu tấu thập phần không thể lý giải, vì sao không thương lượng với cô trước, mình cũng không phải không đồng ý.
Lý Tuấn Nghị ôm Cao Lương vào trong ngực, một tay ôm eo cô, một tay vỗ về: "Khó trách gần đây anh cảm thấy con bé có điểm không thích hợp, nguyên lai là có chuyện như vậy. Là bởi vì thất tình sao?"
Cao Lương lắc lắc đầu: "Em không biết, nhưng xác thật là bắt đầu từ lúc A Bưu cự tuyệt con bé."
Lý Tuấn Nghị nói: "Dọn ra ngoài cũng tốt, con bé đã lớn như vậy, tóm lại là phải có cuộc sống của riêng mình, phải học cách độc lập."
"Nhưng mà chỗ con bé thuê có hoàn cảnh đặc biệt không tốt, em sợ một mình con bé không an toàn." Cao Lương nói.
Lý Tuấn Nghị nói: "Ở đâu? Em dẫn anh đi xem đi."
Cao Lương ngẩng đầu nhìn anh: "Hiện tại sao?"
Lý Tuấn Nghị gật đầu: "Đương nhiên."
Vì thế hai người cưỡi xe tới chỗ Cao Phán, buổi chiều Cao Lương tới còn chưa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1988/2113360/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.