Cao Lương cảm thấy Lý Tuấn Nghị càng ngày càng hư rồi, trước kia anh luôn xụ mặt lạnh lùng, một bộ dáng anh Nghị đầu gấu, hiện giờ nhìn thấy anh, cơ hồ nhớ không nổi mấy chuyện ngầu lòi anh đã từng làm trước kia.
Tối hôm nay thời điểm tan tầm, Cao Lương thu thập xong phòng bếp, đi từ trong phòng bếp ra tới: "Được rồi, hôm nay liền đến đây thôi, mọi người vất vả rồi, trên đường trở về cẩn thận một chút."
Nhưng mấy người nhân viên đều không có động đậy, Cao Lương Chung Tiểu Hồng muốn nói lại thôi, liền nói: "Mọi người làm sao vậy? Có chuyện liền nói đi."
Vương Thu Lan mở miệng: "Chị Luong, đêm qua lúc chúng em đi về, có một người đàn ông đi theo chúng em, hôm nay người kia lại tới nữa."
Cao Lương nhíu mày, nhìn ra ngoài cửa, trên quảng trường có một người đang ngồi xổm hút thuốc, thấy không rõ hình dáng, chỉ thấy màu đỏ của tàn thuốc lập lòe: "Là người nào, vì sao đi theo mọi người?" Có người theo đuôi các cô, sao cô chưa từng nghe các cô nói qua.
Chung Tiểu Hồng cúi đầu nhỏ giọng nói: "Là đồng hương của em. Hắn muốn theo đuổi em, em không muốn, hắn liền tới làm phiền em mỗi ngày."
"Nga, vậy hắn có hành vi quá khích nào không? Mọi người trở về đừng có đi một mình, đi chung mới an toàn." Cao Lương nói. Nếu đã là nhân viên của mình, cô cũng phải có trách nhiệm với vấn đề an toàn của họ.
Chung Tiểu Hồng ngẩng đầu nhìn Cao Lương, mặt lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1988/2113321/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.