Hôm nay buôn bán tốt hơn hôm qua một chút, buổi tối khoảng 8 giờ, Cao Lương chuẩn bị đóng cửa hàng về nhà. Lý Tuấn Nghị cưỡi xe máy của Chu Văn Võ tới: "Muốn về nhà sao?"
"Ừm. Sao anh còn đi xe của anh Chu?" Cao Lương cảm thấy đàn ông luôn có hứng thú với máy móc, động cơ, không có mấy người không mê muội.
Lý Tuấn Nghị nói: "Aiz, đừng nói nữa, Văn Võ buổi chiều học xe té ngã một cái, bất quá không có việc gì, chính là trầy ít da. Hắn nói mình bị thương, cần an ủi, cho nên bảo anh tới chỗ em kiếm đồ ngon."
Cao Lương nghe thấy lời này liền nhịn không được cười: "Em chuẩn bị đóng cửa, trở về nhà làm đi." Mỗi ngày buổi sáng cô đi chợ mua thức ăn thuận tiện mua luôn đồ ăn cho nhà, mỗi ngày trở về nhà lại bổ sung tủ lạnh, để hôm sau Cao San và Cao Cường có đồ nấu ăn.
Lý Tuấn Nghị nói: "Được, lên xe anh đèo về, xe em cứ để trong tiệm. Sáng ngày mai anh đưa em đi chợ."
"Được." Cao Lương gọi Thu Lan, "Chúng ta cùng nhau ngồi xe đi, m ngồi đằng sau chị."
Vương Thu Lan chưa từng ngồi xe máy, nghe nói có thể ngồi xe, cũng không cự tuyệt, hưng phấn đồng ý. Cao Lương đặt đồ vào trước xe máy, leo lên xe, ôm eo Lý Tuấn Nghị, Vương Thu Lan ngồi phía sau Cao Lương.
Lý Tuấn Nghị nói: "Ôm chặt chưa? Xuất phát!" Tốc độ xe máy khác hoàn toàn xe đạp, xe "Vèo" một cái phi ra ngoài, Vương Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1988/2113319/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.