Cao Lương quay đầu nhìn Lý Tuấn Nghị, việc này anh không nói cùng mẹ sao? Lý Tuấn Nghị vỗ nhẹ vai Cao Lương trấn an, gật đầu với cô, nói với mẹ mình: "Có việc muốn đi làm, mẹ không cần phải xen vào."
Trở về hai ngày, Lý Tuấn Nghị vẫn không nói chuyện cùng Khuông Tú Mẫn, Khuông Tú Mẫn biết con trai đang oán trách mình, khó chịu cũng không nói ra được, lúc này có điểm ủy khuất mà nhìn con trai: "Có chuyện gì?"
Lý Tuấn Nghị nhìn ba con lão Dương đều ăn xong rồi, liền nói: "Trung Hoa, chú Dương, chúng cháu đi về trước, mọi người cứ bận đi."
Dương Trung Hoa nói: "Đã đi rồi?"
Uông Ngạn Quân nói: "Anh Nghị, trước khi đi lại tụ tập một bữa đi, lần sau gặp mặt không biết tới lúc nào."
Lý Tuấn Nghị cười nói: "Được, trưa ngày mai lại tụ họp ở chỗ Trung Hoa đi."
Tam Béo nói: "Tôi cũng tới."
Dương Trung Hoa cười rộ lên: "Được, được, em đi mua đồ ăn chờ mọi người."
Lý Tuấn Nghị xua tay: "Không cần mua đồ ăn, ngày mai anh mua, chú nấu là được."
"Vậy cũng đúng. Chúng ta phải ăn một bữa của anh Nghị, ai kêu hiện tại có anh là ông chủ thôi." Dương Trung Hoa cười ha hả mà nói.
Lý Tuấn Nghị cười nói: "Khi nào mọi người tới Quảng Châu, anh mời đi ăn bữa hải sản lớn."
"Được, nhất định đi!" Mấy người đều đồng ý, phảng phất như đi ăn bữa tiệc lớn được ngay.
Lý Tuấn Nghị thấy mặt Cao Lương hồng hồng, có một loại phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1988/2113304/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.