Cao San cùng Cao Cường khai giảng, Lý Tuấn Vĩ cũng về trường, cửa hàng tiếp tục mở cửa cuộc sống lại bình đạm như thường. Lẽ ra cuộc sông như vậy là cuộc sống Cao Lương luôn theo đuổi, nhưng mà giờ phút này cô lại có chút không thỏa mãn, bởi vì một phần tâm của cô đã bay ra ngoài, vướng bận với một người cách ngàn dặm, có biện pháp nào có thể lưỡng toàn, vừa không chia lìa cốt nhục, lại có thể cùng người thương bên nhau lâu dài đây? Cao Lương nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chỉ có kiếm tiền thật nhiều mới có thể thay đổi hiện trạng.
Nhưng mà làm sao mới có thể đẩy nhanh tốc độ kiếm tiền đây? Cao Lương suy nghĩ rất nhiều biện pháp, mua cổ phiếu sao? Thị trường chứng khoán hiện tại còn chưa bắt đầu. Đầu cơ trục lợi sao? Đừng nói hiện tại chính sách khống chế đầu cơ trục lợi tương đối nghiêm khắc, dù có thể đầu cơ trục lợi, Cao Lương cũng không có tiền vốn cùng mệnh đi đặt cược, cô cũng không phải là Lý Tuấn Nghị, một quyền là có thể đánh gục một tên cướp. Mở công xưởng làm xí nghiệp cũng cần nguồn tài chính lớn. Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn chỉ có thể mở cửa hàng buôn bán, tốt nhất là mở thêm mấy cái chi nhánh, tìm càng nhiều người tới giúp mình kiếm tiền.
Nói đến chuyện mở chi nhánh, Cao Lương đã sớm cân nhắc mua hoặc thuê một cửa hàng ở chợ phía thành nam, rốt cuộc để Lưu Bưu bán hàng rong mãi cũng không phải kế lâu dài. Năm trước mùa thu đông tương đối khô ráo, cơ hồ không có mưa tuyết gì, cho nên bày quán cũng không đặc biệt khó khăn. Năm nay mùa xuân mưa nhiều, còn chưa hết tháng giêng, đã mưa vài trận, may mắn cũng không mưa vào sáng sớm. Nhưng hôm nay mưa hơi lớn, Cao Lương rời giường vẫn chưa ngừng, cô cảm thấy loại thời tiết này mà bày quán ở bên ngoài khẳng định không được, không tính để Lưu Bưu ra quán, bởi vậy vịt nướng đều làm ít hơn.
Nhưng Lưu Bưu vẫn đúng giờ đạp xe ba bánh tới, hắn mặc áo mưa, cả người ướt đẫm, tỏa ra hàn khí. Cao Lương nói: "A Bưu, hôm nay mưa quá lớn, nghỉ ngơi một ngày đi, không ra quán."
Lưu Bưu nhìn thoáng qua mưa bên ngoài: "Không có việc gì, nói không chừng chốc lát mưa sẽ nhỏ đi. Tối hôm qua cô đã kho hết thịt đi?"
Tối hôm qua không mưa, Cao Lương đã chuẩn bị xong hết thịt kho: "Tôi không chuẩn bị vịt nướng cho bên kia, hôm nay trong tiệm bán thêm một lúc đi, nếu bán không hết, liền mang về đặt tủ lạnh." Có một chuyện Cao Lương phi thường đắc ý, từ khi cô bán rau trộn, chưa bao giờ bán còn thừa đồ ăn, nhớ rõ lần đầu thừa đồ ăn vẫn là do gặp vấn đề trên đường mà tới xưởng dệt bông trễ, cuối cùng vẫn là Lý Tuấn Nghị hỗ trợ mua, từ đó về sau cô đều thực chú ý, thà rằng bán ít một chút, cũng không để dư thừa. Cho nên đồ ăn cô bán đều là mới làm trong ngày, chưa từng có khách hàng phàn nàn đồ ăn không mới, ăn hư bụng, đây cũng là nàng nguyên nhân cô buôn bán luôn tốt, tốt hơn nhiều các quầy đồ ăn chín cùng chợ.
Lưu Bưu nói: "Tôi cảm thấy tôi vẫn nên qua bên kia thử xem, mang ít một chút đi thôi." Hắn buôn bán thời gian dài như vậy, cũng biết kỳ thật mỗi chợ có dung lượng hữu hạn, cho nên hắn muốn giúp Cao Lương giảm bớt một chút gánh nặng.
Cao Lương kiên quyết không đồng ý cho hắn đi, chính cô đã nếm qua nỗi khổ bày quán trong mưa, đấy còn là mùa hè, hiện tại là mùa đông, ướt lộc cộc lạnh như băng, hoàn toàn chính là ngược đãi công nhân. "Hôm nay thật sự không cần đi, ở bên này giúp tôi bán đồ ăn đi, bán xong rồi các anh cùng tôi đi chợ thành nam."
Khỉ Ốm tò mò hỏi: "Đi chợ thành nam làm gì?"
Cao Lương nói: "Đi xem bên kia có quầy hàng hoặc là cửa hàng chuyển nhượng không."
Lưu Bưu giật mình mà nói: "Em muốn mở cửa hàng ở bên kia?"
Cao Lương cười nói: "Thật ra em muốn mở thêm một cửa hàng, nhưng không nhất định có thể mở được, vẫn thuê cái quầy hàng trước đi, như vậy mỗi ngày đẩy xe đi bày quán cũng không vướng phải chuyện này." Cô mở cửa hàng mấy tháng, tính lên cũng kiếm lời bốn năm ngàn, trừ bỏ tiền thuê nhà cùng tiền lương nhân công, bỏ đi chi phí, đến bây giờ còn có hơn hai ngàn đồng, mở cửa hàng hẳn là miễn cưỡng ổn, vấn đề là không nhất định có mặt tiền cửa hàng cho cô mở, cho nên có thể cải thiện điều kiện vẫn là không tồi.
Khỉ Ốm gật đầu: "Có thể đấy, anh cảm thấy không tồi, đã sớm nên đổi súng bắn chim thành pháo."
Hôm nay trời vẫn luôn mưa, người đi mua đồ ăn không nhiều lắm, sinh ý không thế nào tốt, hơn nữa không đi thành nam bày quán, cho nên đồ ăn còn lại có hơi nhiều, đồ ăn không bán hết, Cao Lương cũng không thể giống thường đóng cửa sớm trở về nghỉ ngơi. Khỉ Ốm nói: "Không phải em muốn đi thành nam xem quầy hàng sao, hiện tại đi thôi, trễ chút người ta đều thu quán, tìm không thấy người. Trong tiệm một mình anh trông là được."
Cao Lương gật gật đầu: "Được, A Bưu đi cùng tôi đi." Rốt cuộc tương lai người bán ở bên kia chính là A Bưu.
Cao Lương đi xe đạp, A Bưu đi xe ba bánh, hai người cùng đi tới chợ thành nam, lúc này mưa đã tạnh, không khí có chút lạnh lẽo, lúc nói chuyện có thể nhìn thấy khói, Cao Lương hỏi Lưu Bưu: "A Bưu, có phải cậu không thích bày quán bán đồ ăn không?" A Bưu trẻ như vậy, khẳng định không quá thích giao tiết với nhóm bác trai, bác gái, bà chủ gia đình.
"Không có." Lưu Bưu lập tức phủ nhận.
Cao Lương nói: "Tôi thấy cậu không thích nói chuyện giống trước kia, cảm thấy có thể cậu thấy không vui."
Lưu Bưu nói: "Phải không? Về sau tôi sẽ nói nhiều hơn."
Cao Lương cười rộ lên: "Cũng không phải muốn cậu cố tình nhiều lời, chính là cậu có suy nghĩ gì cứ việc nói thẳng, chúng ta quen lâu như vậy, cũng coi như bạn bè, không cần câu nệ như vậy."
Lưu Bưu nói một câu: "Cô là bà chủ của tôi."
Cao Lương sửng sốt, sau đó nở nụ cười: "Cậu là bởi vì cái này cho nên không muốn nói chuyện với tôi sao? Đúng là tôi thuê cậu làm việc, nhưng không ngại chuyện chúng ta làm bạn."
Lưu Bưu không nói tiếp, bất quá tâm tình rõ ràng tốt hơn, còn huýt sáo.
Chợ thành nam cũng bởi vì trời mưa ảnh hưởng sinh ý, Cao Lương đến, trừ bỏ mấy người bán rau bày quán ở vỉa hè đã về, mấy quán bán hàng rong đều còn. Cao Lương đối khá quen thuộc khu chợ thành nam, cùng A Bưu đi dạo một vòng, sau đó phát hiện có quán đồ ăn chín xếp vài rổ đựng đồ ăn, hai bác đang bán cải trắng cùng củ cải, bậc xi măng tích một tầng thật dày tro bụi, trong lòng Cao Lương minh bạch: "Chào hai bác, đây là quán của hai bác ạ?"
Bà bác vội xua tay: "Không phải, không phải, bác thấy ở đây khoogn có ai, tùy tiện ngồi thôi. Nơi này không bị ướt mưa."
Cao Lương liền hỏi ông chủ cách vách: "Ông chủ, nơi này sao không có ai bày quán?"
Cách vách là quán bán đồ ăn, ông chủ nói: "À, buôn bán không tốt, không mở nữa."
Cao Lương đứng lại, nhìn bốn phía, cái quầy hàng này hơi dựa vô trong, vị trí hơi không đẹp, nhưng cũng không phải thật sự xấu, rốt cuộc vị trí tốt xung quanh không còn, bốn phía đất trống là để cho dân trồng rau cùng người bán rong. Cao Lương hỏi Lưu Bưu: "A Bưu cậu cảm thấy vị trí này thế nào?"
A Bưu nói: "Khẳng định lưu lượng khách không tốt bằng đứng ở cửa chợ."
Cao Lương nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định thuê trước, liền hỏi ông chủ cách vách: "Ông chủ, nếu tôi muốn thuê cái quầy hàng này, hải liên hệ với ai ạ?"
Ông chủ một lần nữa đánh giá Cao Lương, cảm thấy tuổi cô cũng không lớn, không giống người biết buôn bán, liền nói: "Cô thuê làm gì? Nơi này vị trí không tốt, không dễ buôn bán."
Cao Lương cười nói: "Tôi muốn thử xem. Phiền toái ông chủ nói cho tôi."
Ông chủ tùy tay chỉ một một phòng phía ngoài chợ: "Cô đi chỗ đó hỏi một chút."
Cao Lương lại cười tủm tỉm nói cảm ơn: "Cảm ơn ông chủ. Đúng rồi, có thể nói cho tôi biết quầy hàng của chú là thuê như thế nào không? Thuê bao nhiêu tiền một tháng ạ?"
Cao Lương cười rộ lên điềm mỹ đáng yêu, duỗi tay không đánh người tươi cười, ông chủ liền nói: "Ba bốn mươi đồng đi, ít nhất phải ký hợp đồng nửa năm."
Cao Lương gật đầu: "Cảm ơn ông chủ, chúc chú sinh ý thịnh vượng!" Liền chạy nhanh tới phòng quản lý chợ, hỏi một chút, toàn bộ chợ cũng chỉ có cái quầy hàng kia còn trống, nhân viên quản lý há mồm liền nói tiền thuê 50 đồng một tháng, ký hợp đồng một năm, Cao Lương nhíu mày: "Các anh bên này không có thống nhất quy định sao, sao giá cả không giống nhau vậy?"
"Vị trí không giống nhau, giá cả đương nhiên không giống nhau." Đối phương là một người đàn ông trung niên, vẻ mặt não mãn tràng phì, ôm cái lò lửa lớn sưởi ấm, cũng không ngẩng đầu lên nói chuyện cùng Cao Lương.
Cao Lương nói: "Vị trí tôi hỏi rõ ràng là quầy kém nhất, ông chủ buôn bán không nổi cho nên mới không tiếp tục thuê, vì cái gì giá cả còn cao như vậy?"
Lúc này người đàn ông mới giương mắt nhìn Cao Lương: "Cô nói là vị trí nào?"
Cao Lương chỉ quầy hàng cho đối phương xem: "Chỗ đó, đã lâu không ai bày quán đi."
Lúc này một người đàn ông nhỏ gầy hơn 50 tuổi cầm một cái chén trà vào: "Cái quầy nào?"
Cao Lương chỉ lại cho đối phương xem, người đàn ông đó nói: "A, vị trí đó à, một tháng 40 đồng, ký nửa năm, thanh toán một lần."
Cao Lương cảm thấy đây mới là người làm việc đứng đắn: "Tiền thuê có thể giảm chút không ạ?" Kỳ thật 40 đồng một tháng không đắt, nhưng căn cứ nguyên tắc có thể tiết kiệm thì không thể lãng phí, Cao Lương vẫn theo bản năng mà mặc cả chút.
Người đàn ông ngó Cao Lương một cái: "Không thu tiền chuyển nhượng cùng tiền thế chấp rồi, 40 đồng tiền cô còn ngại nhiều? Tùy tiện bán chút rau dưa đều có thể kiếm lại."
Cao Lương cười nói: "Vậy được. Tôi còn muốn hỏi chút, chỗ đó không quy định phải bán cái gì đi?" Chợ trung tâm quy hoạch tương đối nghiêm khắc, khu bán rau dưa, khu thực phẩm tươi sống tách biệt, như vậy mới có trật tự.
Người đàn ông nói: "Nơi đó vốn bán rau dưa, cô bán quần áo liền không quá thích hợp, nhưng bán mặt đồ ăn khác thật ra không có gì không được."
"Vậy được, hiện tại có thể ký hợp đồng không ạ?" Cao Lương hỏi.
Người đàn ông gật đầu: "Có thể, chỉ cần mang đủ tiền là được."
Vì thế Cao Lương sấm rền gió cuốn mà thuê xong quầy hàng, cô nói với Lưu Bưu: "Ngày mai cậu trực tiếp tới nơi này bán đồ ăn. Đến lúc đó tôi làm cái lò nướng cho cậu, mỗi ngày nướng mấy con vịt, hương thơm bay ra, mọi người sẽ theo mùi hương mà đến, đến lúc đó sinh ý khẳng định không tồi."
Lưu Bưu cười gật đầu: "Được." Nhìn ra được tâm tình phi thường sung sướng.
Về đến nhà, bà Vương đã hỗ trợ nấu xong cơm, Khỉ Ốm cũng bán xong đồ ăn trở lại, đang nấu ăn. Hắn kinh ngạc với hiệu suất làm việc của Cao Lương, đi một chuyến liền thuê xong quầy hàng.
Cao Lương nói: "Ngày mai đổi chỗ mới, sinh ý khẳng định không bằng lúc trước, liền mang ít món ăn thôi. A Bưu, buổi chiều cùng tôi tới chỗ ông chủ kia đặt làm cái lò nướng, chờ lò nướng làm xong, sinh ý hẳn là sẽ tốt hơn một chút."
Lưu Bưu gật gật đầu: "Được."
Khỉ Ốm hỏi: "Vị trí thế nào?"
Cao Lương cười một chút: "Không tốt lắm, có hơi khuất. Bất quá rượu thơm không sợ hẻm sâu, từ từ tới đi, chờ khách hàng quen biết đổi chỗ, sinh ý có thể tốt lên."
Khỉ Ốm cũng gật đầu đồng ý: "Ừ, là chuyện sớm hay muộn."
Trưa hôm đó Cao Lương liền đi đặt nướng lò. Ngày hôm sau Lưu Bưu đi quầy mới bày quán, Cao Lương có điểm không yên tâm, lúc trong tiệm bán không sai biệt lắm, cô đem cửa hàng giao cho Khỉ Ốm, chính mình tới thành nam xem tình huống.
Kết quả ở cửa chợ thành nam thấy xe đẩy nhà mình, bất quá xe đẩy trống không, cũng không có người trông, phía trước xe đẩy dán một tờ giấy đỏ thẫm, mặt trên viết "Quầy hàng thịt kho đã chuyển vào bên trong chợ, hoan nghênh quang lâm", chữ viết có chút trẻ con, hẳn là Lưu Bưu tự viết. Cao Lương không khỏi cười, kỳ thật đầu óc Lưu Bưu cũng rất linh hoạt.
Cao Lương đi vào, phát hiện đồ ăn Lưu Bưu đã bán gần hết, chỉ còn lại có một ít thịt đầu heo cùng một cái giò heo kho, Cao Lương kinh hỉ mà nói: "Sinh ý cũng không tệ lắm."
Lưu Bưu nhìn thấy Cao Lương, cười đến có chút vui vẻ: "Ừ, tôi dán thông báo ở xe đẩy, có không ít người quen đi tìm tới mua đồ ăn."
Cao Lương gật đầu tán thưởng: "Rất có đầu óc buôn bán, không tồi!"
Lưu Bưu nghe thấy lời này, lông mày nâng nâng, hiển nhiên có chút đắc ý.
Chợ thành nam buôn bán dần ổn định như vậy, lúc sau lò nướng đưa đến, lượng tiêu thụ rõ ràng tăng hơn, mỗi ngày Cao Lương không thể không làm thêm một ít thịt kho mới có thể cung ứng đủ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]