Từ sau lần ở sân bóng rổ, Minh Viễn nói tôi là bạn gái nó ngay trước mặt mọi người, tình cảnh của tôi trong trường đã bắt đầu trở nên khác biệt. Có lần tôi và Tiểu Viên đến căng tin mua cơm, phải chen chúc đến nỗi mồ hôi nhễ nhại, đột nhiên có hai nam sinh không biết từ đâu chui ra, một trái một phải mở đường giúp chúng tôi, sau đó còn tươi cười gọi tôi là chị dâu, khiến tôi xấu hổ đến nỗi mặt mũi đỏ b
Lúc này Minh Viễn và Vương Du Lâm đều đang thực tập ở đại đội trinh sát, Cổ Hằng đến đội cảnh sát hình sự thành phố thực tập, toàn bộ sinh viên năm bốn của trường đã phân tán ra khắp nơi trong hệ thống công an của tỉnh. Có mấy lần tôi đến sở tìm cha tôi, còn gặp vài gương mặt quen thuộc, bọn họ đều nháy mắt tươi cười với tôi.
Thiên Nga Trắng cũng không đến tìm tôi gây sự nữa, nghe mấy cô bé cùng phòng nói, bây giờ cô ta đã yêu một anh chàng ở trường Đại học Khoa học Tự nhiên ngay gần trường tôi rồi, còn đang trong thời kỳ thắm thiết, làm gì có tâm tư mà đi gây chuyện với tôi. Tôi cảm thấy như vậy thật quá tốt, cái kiểu hai cô gái đi đánh nhau vì một đứa con trai đúng là chẳng hay ho chút nào.
Trên thực tế, tôi và Minh Viễn không hề vì chuyện lần đó mà trở nên có gì khác biệt. Tôi rất tỉnh táo giữ một khoảng cách vừa phải với nó, chúng tôi cũng thường xuyên ăn cơm, học tập cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1981/2368328/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.