🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vừa vào phòng, tôi đã thấy Cổ Hằng đang nằm trên giường, mặt mày tím tái hết sức thảm hại. Nghe thấy tiếng bước chân của chúng tôi, nó vẫn nằm im quay mặt vào tường, chẳng buồn ngoảnh đầu lại. Thằng bé này, xem ra đã bị người nhà làm cho tức giận thật rồi.



“Thế nào rồi nhóc?” Tôi hỏi.



Cổ Hằng nghe thấy giọng tôi liền chậm rãi ngoảnh đầu lại, rồi nhìn về phía sau lưng tôi, sau khi xác định là chỉ có Minh Viễn ở đó mới ấm ức gọi tôi một tiếng: “Cô Chung.” Vừa nói nó vừa miễn cưỡng chống tay ngồi dậy, lộ ra một nửa cánh tay. Ôi trời, chỗ nào cũng có vết thương, cô nàng Cổ Diễm Hồng này cũng nhẫn tâm thật đấy!



Minh Viễn vốn biết khá rõ phòng của Cổ Hằng, nhanh nhẹn chạy đến bàn học lôi lọ dầu gió từ trong ngăn kéo thứ hai, quay sang nói với Cổ Hằng bằng giọng thông cảm: “Anh yên tâm, bản lĩnh xoa bóp của cô em cừ lắm, không đau chút nào đâu.”



Rõ ràng là một câu an ủi, không ngờ Cổ Hằng lại bật cười, trên khuôn mặt toàn là vẻ ấm ức. Thằng bé này từ nhỏ đã được sống trong bao bọc, chắc đây là lần đầu vấp váp, nhưng nó cũng không ngờ được lần vấp váp này lại dữ dội đến thế.



Tôi vừa chăm chú quan sát vẻ mặt của Cổ Hằng, vừa nói chuyện với nó một cách hết sức cẩn thận. Ban đầu tôi chỉ hỏi nó xem có đau lắm không, sau đó mới bắt đầu nói chuyện chính: “Nghe nói cháu không định đi học nữa hả?”

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1981/2368301/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trở Về Năm 1981
Chương 34
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.