Bước vào năm 83, mọi việc đều trở nên thuận lợi. Sau khi xưởng sản xuất rau dại của chúng tôi đi vào quỹ đạo, Lưu Giang tiếp tục vươn tay sang các ngành khác, và làm cũng rất ổn. Trần Gia Trang dần dần phát triển hơn, không bao lâu sau đã bắt đầu sửa đường, kéo được điện thoại. Đến cuối năm 83, Chính phủ bắt đầu chiến dịch càn quét tội phạm, cậu của Tiểu Minh Viễn vì tội trộm cắp mà bị bắt giữ, rồi bị phạt tù mười năm. Tuy biết vui mừng trên nỗi lo của người khác là không đúng lắm, nhưng tôi quả thực đã thầm thở phào một hơi.
Quy mô của trường Tiểu học Trần Gia Trang cáng ngày càng lớn, từ lớp mẫu giáo đến lớp sáu đều có đủ, trên xã liên tục điều mấy giáo viên tới, vậy là công việc dạy thay của tôi coi như đã kết thúc một cách thành công. Nhưng về sau mọi người trong thôn vẫn quen gọi tôi là cô giáo Tuệ.
Tôi bắ
t đầu nảy sinh ý nghĩ muốn rời đi là vào đầu năm 1988.
Lúc này Tiểu Minh Viễn đã học đến lớp sáu. Thằng bé học sớm hơn đám trẻ con bình thường một năm, thành tích rất tốt, và đúng như kỳ vọng của tôi, nó đã trở thành một thiếu niên thành thực, chính trực và rất điển trai.
Thằng nhóc điển trai này đã bắt đầu trở thành ngôi sao tai họa rồi, trong lớp bắt đầu có những bé gái đánh nhau để giành chỗ ngồi cạnh nó, thêm vài năm nữa, không biết nó sẽ còn gây thêm tai họa cho bao nhiêu thiếu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-1981/2368284/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.