Đến chân dốc, Trương Tiểu Hàn mang theo hai đường muội bắt đầu đào rau dại. Đây là dốc hoang, nằm ở phía đông Lâm Tử con đường tất phải đi qua.
Trương Gia Loan bốn phía rất nhiều rau dại, gần như từng mùa đều có một hai loại rau tương ứng. Mà mùa đông có thể ăn, chính là chiết nhĩ căn, Ủng thành lại gọi là ngư tinh thảo, làm rau trộn rất ngon.
Qua năm, từng nhà trên bàn đều có món này. Trương Tiểu Hàn còn nhớ rõ khi còn bé, người ta ra bờ ruộng dài có rất nhiều ngư tinh thảo, mọi người đều đi đào, kết quả đem ruộng nước người ta phá 1 khoảng, một đám đứa nhỏ bị một trận truy đánh.
Lên cấp 3 sau, mới biết được thành trong chiết nhĩ căn giá ít nhất là 8 đồng một hai ( ta đoán là 8 đồng 1 hoặc 2 lạng),mỗi lần về nhà, đều muốn lấy nhiều chút mang vào trong thành bán, kiếm chút tiền tiêu vặt, trợ cấp sinh hoạt. Cho nên, Trương Tiểu Hàn vừa nghe thấy, thật sự chút vui vẻ.
”Di, Lệ Dĩnh, Tiểu Hàn, các ngươi như thế nào ở chỗ này?” Trương Khải Sơn cõng một bao măng tựa vào ven đường nghỉ ngơi, kinh ngạc hỏi.
”Nhị thúc, chúng ta ở chỗ này đào chiết nhĩ căn a!” Đem rổ nhỏ đưa qua, làm cho hắn nhìn thoáng qua, Trương Tiểu Hàn ngửa đầu nhìn sang một bên Lý một thành mặc quần áo vải thô , trong lòng bội phục.
Cái này người này có trên trăm vạn thân gia, mỗi lần thu hóa thế nhưng còn có thể tự mình lên núi xem xét, được coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nam-12-tuoi/2966441/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.