Editor: Cor_1881
Bọn họ còn đang nói, lấy tình chế lý, ba người công kích một mình cô. Vân Lục mới đầu còn cự tuyệt, biểu đạt ý tứ, sau đó không hé răng, dựa vào sô pha, lạnh nhạt nghe bọn họ nói. Thái độ này, cự tuyệt nói chuyện, không đáp lại, giống y như trước kia có điều lại không nổi nóng.
Trình Kiều thấy thế, bắt đầu ngậm miệng.
Bà từ trước đến nay thông minh, EQ cao như vậy bà ta biết làm thế nào để thu phục lòng người.
Đặc biệt là lòng cha cô
Trình Tiêu thấy mẹ dừng lại, lập tức cũng ngậm miệng theo.
Vân Xương Lễ đau đầu thật sự, hắn nhìn nữ nhi bộ dáng lạnh nhạt, liền nhớ tới chén đũa bị đập vỡ, còn có đại náo thư phòng lần đó, trực tiếp ném ông một ngăn tủ, còn có một lần Vân Lục đi công ty tìm ông với khuôn mặt đen, nhân viên công ty chào hỏi cô, cô đều không để ý tới.
Trái lại Trình Tiêu, một đường lễ phép về đến nhà. Những nhân viên đó đều cho rằng Trình Tiêu mới là con gái ruột của ông.
Nghĩ vậy chút, ông cũng đen mặt, tay vẫn ôm lấy bã vai Vân Lục, "Lục nhi, lần này xác thật là xuất phát từ việc học của chị em con mà suy xét, con xem kết quả kiểm tra giữa kì của con...."
"Đúng không? Chạy qua chạy lại như vậy, thực vất vả, đối với con cũng không tốt." Vân Xương Lễ vẫn là hạ giọng khuyên.
Nói đến cùng, đều là ý của Trình Kiều. Vân Lục chỗ nào không biết, vì muốn tống cô ra khỏi nhà mà Trình Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-mot-ngay-truoc-khi-bi-co-lap/210742/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.