Những đứa trong lớp thấy tôi ăn ngon lành với mì thì trầm trồ và nếm thử một miếng, tưởng chừng vị quả đó sẽ biến mất khi được nấu chín nhưng không, khi họ vừa ăn một miếng lập tức bỏ ra khỏi miệng và hỏi tại sao tôi có thể ăn được nó hay vậy, tôi kể hồi nhỏ lúc ăn cỗ ở nhà cùng với ông bà, các bác và bố mẹ, tôi và em tôi thấy món ăn này rất lạ. Tưởng nó là quả mà bà nội tôi hay trồng trong vườn được chế biến khác đi, bà thường hay nấu quả này với mì cho hai anh em tôi ăn, ngoài ra khi quả này chín, bà tôi bảo tôi hái nó xuống, bóc phần vỏ ra rồi ăn phần ruột, để lại hạt sau này thì trồng tiếp nên nó đã quá quen thuộc với anh em tôi, nhưng khi nhìn vào món ăn trong mâm cỗ, hình dáng của nó không giống với quả mà bà trồng và mọi người đều bảo tên quả này nó khác quả kia, hai anh em thấy thế nhanh nhảu ăn thử ngay một miếng mặc cho mọi người nói nó hơi khó ăn, kết quả, hai anh em tôi chạy nhanh đi nhổ vào thùng rác vì không ăn được, mọi người ở đấy đều cười anh em tôi, kể từ đấy về sau bố mẹ tôi luôn làm những món có kèm theo quả đấy, dần dần đã quen với mùi vị của nó.
Mọi người thấy tôi kể cũng hỏi món đấy tên là gì và có khó ăn hơn món mà tôi gọi không thì tôi nói món đó còn khó ăn hơn cả món này nhưng cứ ăn nhiều sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-lam-thien-tai/2683466/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.