Nghe được tình báo của Mục Sâm, Đông Quốc Cương mỉm cười bảo: “Hảo hán tử! Hôm nay ngươi phải được công đầu của doanh ta!” Sau đó Đông Quốc Cương quay sang Dận Chận và Bành Xuân nói: “Còn chờ gì nữa, tập trung hỏa lực, bắn chết mẹ chúng nó!”
Đây là lần đầu tiên Dận Chân thấy Đông Quốc Cương nói tục thế này, có điều, mấy chữ này quả thực cũng khiến người ta sôi trào nhiệt huyết hẳn. Dận Chân nhìn Hỏa Khí Doanh hét to: “Tướng quân có lệnh, tất cả hỏa pháo nâng họng pháo lên hai tấc (1),nhắm chuẩn, ngay ở phía trước lệch trái chút, bắn chết mẹ chúng nó!”
Ngay lập tức, tất cả hỏa pháo đồng thời phát uy, tiếng rền rung chuyển trời đất. Trong thiên lý vọng, Đông Quốc Cương quan sát được rất rõ ràng, bởi họng pháo được nâng lên, đạn ria dày đặc nên thẳng vào những thùng gỗ rương gỗ xếp ngang trên người lạc đà. Như thế rất tuyệt vời, dù sao lạc đà cũng là vật sống, chịu đau đớn sẽ bắt đầu xao động bất an. Như tục ngữ “con thỏ cáu nên cũng cắn người” vậy, sau mười loạt công kích đã thấy đám lạc đà mặc dù chân bị trói chặt cũng bắt đầu giãy dụa điên cuồng, những con lạc đà bị kinh sợ này lao đầu xông loạn trong trận địa, không ít bóng người bị chúng giẫm đạp ở dưới chân.
Thời cơ tấn công tốt nhất ở ngay khoảnh khắc này. Đông Quốc Cương ra lệnh một tiếng, mấy ngàn binh mã xuôi theo sông Tát Lý Khắc mà xông lên, lao thẳng đến trận doanh của Cát Nhĩ Đan.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-doi-thanh/1984533/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.