Mã Kiêu chuẩn bị tan tầm, mới nhìn thấy đèn kho hàng vẫn sáng. Anh ta gõ cửa: "Chu Châu đâu rồi? Sao không đến giúp cậu?"
La Vũ lắc đầu tỏ vẻ mình cũng không biết. Cậu ta là người rất thành thật, chỉ biết cắm đầu vào làm việc chăm chỉ: "Chắc đi về rồi, sáng cậu ấy nói với tôi là bị viêm mũi, tôi bảo cậu ấy đi nghỉ ngơi đi."
Mã Kiêu nhíu mày: "Tôi bảo cậu ấy đến giúp cậu, cậu ấy không đến lần nào sao?"
La Vũ lại lần nữa lắc đầu: "Chắc có việc khác bận rồi."
Hảo cảm của Mã Kiêu đối với Chu Châu lập tức tan nát. Hôm nay anh ta căn bản không sắp xếp việc gì khác cho họ, anh ta cũng không biết Chu Châu đang bận cái gì.
"Được rồi, cậu về trước đi, phần còn lại mai làm tiếp."
"Vâng, cảm ơn trợ lý Mã."
Đêm đó Trần Ích gọi điện cho Mã Kiêu, hỏi anh ta về hai thực tập sinh mới. Anh ta vốn rất xem trọng Chu Châu, nhưng giờ lại có chút do dự: "Cứ theo dõi thêm đi."
Ngày hôm sau, Mã Kiêu liền gọi Chu Châu vào văn phòng. Nửa giờ sau, Chu Châu mắt đỏ hoe bước ra, trông như thể bị oan ức tày trời. Nhân viên nhìn thấy hỏi Mã Kiêu: "Anh mắng cậu ấy khóc à?"
Mã Kiêu không biết nói sao, bực bội đáp: "Tôi chỉ bảo cậu ấy nếu cơ thể không thoải mái thì nói với tôi, hoặc xin nghỉ đi bệnh viện khám đi. Tôi mắng cậu ấy cái gì chứ?"
Vốn dĩ đi làm đã phiền rồi, mấy ngày nay lại bận rộn.
Nhìn thấy Chu Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-dinh-cao-tinh-khoa/4680372/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.