Chiếc máy bay xé toạc tầng mây, để lại một vệt trắng xóa trên bầu trời.
Diệp Nhiên khoanh chân ngồi trên ghế, uống lon Coca lạnh Lục Diễn mua cho. Cậu hút rồn rột đến cạn đáy mà vẫn không nỡ vứt đi.
Không lâu sau, Lục Diễn quay lại, có chút khó xử nói: "Hôm nay cuối tuần đông người đặc biệt, vòng quay khổng lồ phải đợi hai tiếng nữa mới đến lượt chúng ta. Chắc hôm nay chẳng chơi được gì rồi."
Diệp Nhiên đặt ly xuống, cười với anh: "Không sao đâu, đi chơi với anh thì dù có ngồi không em cũng vui."
Miệng cậu suốt cả ngày đều ngọt như bôi mật vậy. Lục Diễn khẽ véo má cậu, rồi ngồi xuống bên cạnh. Tán lá cây phía trên che đi phần lớn ánh nắng mặt trời, không khí không quá nóng mà còn rất dễ chịu.
Hai người nhìn dòng người náo nhiệt. Mục đích chuyến đi vốn là để thư giãn, không đặt nặng việc chơi bao nhiêu trò. Thấy đông quá, họ đành chọn vòng quay khổng lồ ít người nhất để chờ, nhưng vẫn mất hơn hai tiếng, có chút thất vọng.
"Diễn ca đã từng đi công viên giải trí với ai khác chưa?"
"Hồi nhỏ có đi rồi, thấy không vui nên không đến nữa."
"Tại sao vậy?"
"Đông người quá, lối đi VIP cũng phải chờ hơn một tiếng."
Diệp Nhiên dựa lưng vào ghế: "Vậy thì đúng là không vui thật."
"Còn em thì sao?"
"Em á?" Diệp Nhiên nói mà không sợ anh chê cười: "Không có tiền chơi. Em với Tần Ngọc và mấy đứa bạn phải vất vả lắm mới tìm được một cái không cần vé vào cổng, ai dè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-dinh-cao-tinh-khoa/4680362/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.