Với cái sự cảnh giác này, e rằng có bị người ta bán sang Miến Điện rồi thì cũng phải mất hai ngày mới phản ứng kịp mất.
Lục Diễn đặt tập hợp đồng ngay ngắn lên bàn trà, đặt cây bút ký tên lên trên, hai tay đan vào nhau đặt ngay ngắn trên đầu gối, vẻ mặt nghiêm túc: "Hợp đồng có ba bản, nếu không có vấn đề gì thì ký tên đi."
Diệp Nhiên cầm lấy hợp đồng, không biết đang lật cái gì, dù sao cũng chỉ lướt qua vài trang, coi như đã xem xong, rồi cầm bút ký tên lên.
Bày ra trước mặt cậu là số tiền bồi thường hợp đồng khổng lồ phi lý, mà Trần Ích hiểm độc để ngăn Diệp Nhiên bỏ trốn, đã cố ý nâng tiền bồi thường lên gấp mười lần, còn đắc ý gửi tin nhắn cho Lục Diễn: "Tôi thông minh không? Cậu ấy mê vẻ đẹp của anh có thể chỉ là nhất thời, nhưng khoản tiền bồi thường này chắc chắn có thể giữ chặt cậu ấy lại."
Lục Diễn ho khan một tiếng, chỉ vào hợp đồng: "Xem rõ rồi hãy ký."
Diệp Nhiên mở to mắt nhìn lại một lần, vẫn không thấy có vấn đề gì: "Sao vậy? Chế độ đãi ngộ đều khá tốt mà. Tiền bồi thường gấp mười lần... Ý là nếu đội tuyển vi phạm hợp đồng thì sẽ bồi thường cho tôi gấp mười lần sao?"
Mặc dù lý lẽ là như vậy, nhưng Lục Diễn vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Anh nhắc nhở cậu: "Cậu ký hợp đồng, nếu muốn đổi ý, cậu cũng phải bồi thường gấp mười lần. Đây là ràng buộc hai bên."
Diệp Nhiên "Ừm" một tiếng, ghé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-dinh-cao-tinh-khoa/4680300/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.