Đoạn gần tới phòng bếp, Phương Tịch liền nghe thấy tiếng của bé gái , hẳn là nói với mình, Phương Tịch quay đầu về hướng chính phòng. Một bé gái khoảng 7-8 tuổi mặc xiêm y hồng phấn thanh âm nhẹ nhàng, thanh thoát mà thiếu một phần non nớt, thừa một phần quan tâm hướng nàng nhẹ nhàng, quan tâm nói.
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ đã dậy rồi sao? Tỷ tỷ xem, sắc mặt tỷ không được tốt, có phải trong người có gì không khoẻ hay không? Muội thật lo lắng cho tỷ. Hay là để muội nhớ cha gọi đại phu đến bắt mạch cho tỷ, tỷ nói xem có được hay không a?"
Đứa bé vừa dứt lời, từ trong bếp một phụ nhân dậm mạnh chân vừa đi ra vừa chỉ vào mặt Phương Tịch lớn tiếng mắng.
"Đại phu đại phu đại phu, đại phu cái gì, ta nói Điệp Nhi à, con đừng có suốt ngày lo cho cái thứ sao chổi đó được không. Cái thứ xui xẻo sinh ra chưa được một năm khắc chết nương ruột, sinh ra được hai năm lại khắc chết ông nội nó, còn chưa biết đến bao giờ lại khắc chết chúng ta đâu. Lại nói, nó sinh ra ốm yếu, bệnh tật quanh năm, chỉ riêng tiền thuốc của nó thôi là đã tốn hết bao nhiêu tiền của cái nhà này rồi, còn không biết ai đã giữ lại cái mạng cho nó. Chỉ là cảm mạo mà đòi đại phu bắt mạch, không phải là muốn bán nhà mời đại phu đâu."
Người này là ai? Cũng thật quá hung dữ . Cơ mà đáng thương thay, đứa bé này sinh ra chưa bao lâu đã mất mẹ, sống với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-co-dai-bao-nuoi-my-nam/173167/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.