Thầy Vương gật gật đầu, hắn còn sợ cô bị tổn thương tâm lý, rốt cuộc đột nhiên bị rơi xuống từ lớp trọng điểm.
Từ từ, vừa nãy người lớp 8 có phải cũng hỏi giáo viên của bọn họ giấy xin phép nghỉ hay không? Thầy Vương sửng sốt, chạy nhanh nhìn về phía cửa, Tô Li đã sớm không còn nữa.
Tháng mười, thời tiết vẫn còn rất nóng, Tô Li cõng cặp sách, giao giấy xin phép nghỉ cho bảo vệ cửa, đi ra cổng trường.
----
Vừa ra cổng trường, phố ăn vặt ồn ào ở đối diện liền ánh vào mi mắt, thời điểm này, người ra đây ăn chỉ có cư dân ở phụ cận.
Tô Li nhìn phố ăn vặt, một chút một chút, nỗ lực đào ra ký ức mười năm trước, sau đó đi đến bên phải, đi được đại khái hơn mười mét, quả nhiên thấy được trạm giao thông công cộng.
Cô đi lên hai bước, nhìn thấy những người phía trước liền sửng sốt, ký ức trước kia lại ùa về.
Giờ phút này, ở trạm xe buýt phía trước, có hai nữ sinh tay nắm tay, nói nói cười cười, cách khoảng ba bốn bước, còn có ba nam sinh đang đứng.
“Trừng Trừng, đây là cảm giác khi đi học, quang minh chính đại đi ra ngoài đi?” Dưới cột bến xe buýt, Từ Liên ôm cánh tay Tô Trừng, “Trừng Trừng, chúng ta trễ chút hẵng trở về được không?”
Tô Trừng cười xoa xoa đầu cô: “Không thể, đặt xong quần áo đại hội thể thao chúng ta phải trở về.”
“Vậy ăn một chút đồ rồi hẵng trở về!!” Từ Liên lay tay cô, Trừng Trừng nhà cô chính là quá ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-cap-3-cung-ong-chu/4461133/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.