Chương trước
Chương sau

Giáo chủ cũ đã đánh giá thấp Tang Châu Trát La, không chỉ đánh giá thấp cái ác từ trong xương tủy của ông ta, mà còn đánh giá thấp tham vọng và kỹ năng diễn xuất của ông ta.

Trong mấy năm liền, lời nói và việc làm của ông ta không chê vào đâu được, không tìm ra được khuyết điểm nào.

Mấy năm nay ông ta đều diễn một vở kịch lớn, vở kịch này không thể diễn lại, không thể xảy ra sai sót, mọi chi tiết của ông ta đều phải cực kỳ chính xác, một khi sơ hở nhỏ nhất lộ ra, ông ta chỉ có một kết cục.


Mặc dù trong những năm gần đây, ông ta đã rất cẩn trọng và chưa bao giờ làm bất cứ điều gì vượt quá phạm vi của mình.

Nhưng Giáo chủ cũ đã bỏ qua một mắt xích rất quan trọng!

Là chiến binh hàng đầu của Giáo phái áo đỏ, công việc của riêng Tang Châu Trát La là dẫn binh đi chiến đấu, sau mấy năm tích lũy đã thắng nhiều trận, đồng thời cũng tạo dựng được vị trí rất cao trong Giáo phái.

Đặc biệt khi huấn luyện, ông ta đặc biệt chú trọng việc tuân theo mệnh lệnh, bề ngoài không có bất kỳ vấn đề gì.

Nhưng chỗ lợi hại ở Tang Châu Trát La là ông ta đã cấy một loại suy nghĩ về sự tuân thủ tuyệt đối mệnh lệnh của mình vào các vệ sĩ áo đỏ!

Nói cách khác, vệ sĩ Giáo phái áo đỏ chỉ tuân theo mệnh lệnh của ông ta, cho dù là lệnh ra tay với Giáo chủ, bọn họ cũng sẽ không do dự!

Vì lý do này, Tang Châu Trát La quả là kẻ ra tay tàn độc, ông ta chỉ vào Hãn Huyết Bảo Mã mà bình thường ông ta vô cùng coi trọng, ra lệnh cho vệ sĩ áo đỏ chém chết nó.

Tuy nhiên, vệ sĩ áo đỏ đã không thể ra tay được, bởi họ đều biết Tang Châu Trát La thích con ngựa chiến đến nhường nào.

Tang Châu Trát La mặc kệ, đếm ba xong thì bất ngờ rút kiếm giết chết tên trung úy đã gắn bó nhiều năm với mình!

Động tác này trực tiếp làm kinh động toàn bộ vệ sĩ áo đỏ!

Trung úy đó lớn lên cùng Tang Châu Trát La, và được Tang Châu Trát La coi là cánh tay phải của mình!

Còn đã từng cứu mạng Tang Châu Trát La!

Tang Châu Trát La mang theo thanh trường đao đẫm máu, chỉ vào thi thể của viên trung úy, hùng hổ nói với đám người: "Đây là kết cục cho sự bất tuân!"

Nói xong, ông ta chỉ vào một tên tiên phong của trung úy, ra lệnh: "Tôi ra lệnh cho cậu giết chết con chiến mã ngay lập tức!"

Tên tiên phong cả người run lên, nhưng nhìn thấy cái gương trước mắt, trong lòng dù có khiếp đảm cỡ nào, cũng chỉ có thể cắn răng ra chém chết Hãn Huyết Bảo Mã ngay tại chỗ!

Sau khi chặt đầu con ngựa chiến, tên tiên phong lạnh hết cả người, thậm chí đã sẵn sàng cho cái chết.

Bởi vì hắn biết rất rõ con ngựa chiến đó có ý nghĩa như thế nào với Tang Châu Trát La.

Chỉ riêng nhiệm vụ chăm sóc con ngựa chiến thôi đã có hơn trăm người rồi, nếu con ngựa chiến không may bị trầy xước, hoặc ốm đau một chút, thậm chí sụt cân một chút, Tang Châu Trát La sẽ lập tức ra lệnh đem trăm người này đi xử tử!

Trong một lần ra trận, con ngựa chiến bị thương nặng không thể đi được, Tang Châu Trát La đã cõng con ngựa chiến bị thương chạy hàng chục dặm, sau khi trở về trại, ông ta đã cố gắng hết sức để cứu sống con ngựa chiến.

Vì vậy, mặc dù lệnh do chính Tang Châu Trát La đưa ra, người tiên phong vẫn tin rằng mình nhất định sẽ không sống sót.

Kết quả là, khi Tang Châu Trát La nhìn thấy thế, ông ta đã bật cười và tuyên bố trước mọi người rằng ông ta sẽ thưởng cho người tiên phong 100 thỏi vàng, 100 viên ngọc và thăng ba cấp liên tiếp, như một phần thưởng cho sự tuân theo mệnh lệnh của ông ta!

Tên tiên phong được khen thưởng, lập tức quỳ xuống đất đập đầu cảm tạ!

Tất cả mọi người đều sững sờ, không ngờ lại có kết quả này!





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.