Lúc này tâm trạng anh không biết nên diễn tả thế nào, bất ngờ, phấn khích, vui sướng đan xen với nhau nhưng vẫn xen lẫn chút sợ hãi không biết từ đâu tới.
Mặc dù tạm thời vẫn chưa biết Vua Bà Sa ban cho mình Thần Rồng Tinh Hồn rốt cuộc có tác dụng gì, nhưng đến tám phần là chuyện tốt hiếm có.
Nhưng Diệp Vĩnh Khang càng lo lắng cho cơ thể của mình, chẳng lẽ sau này mình lúc nào cũng phải mang lớp vảy ánh vàng này, trên trán còn có dấu ấn hình rồng, đây chẳng phải là biến thành quái vật hay sao?
Tuy nhiên, còn chưa lo lắng được bao lâu, không đến một phút sau, lớp vảy vàng trên cánh tay của Diệp Vĩnh Khang và dấu ấn hình rồng vàng giữa hai lông mày của anh đã đột nhiên biến mất, như thể chúng đã hoàn toàn xâm nhập vào cơ thể của Diệp Vĩnh Khang.
Còn chưa để Diệp Vĩnh Khang kịp phào nhẹ nhõm, anh đột nhiên cảm thấy ở đan điền dâng lên một dòng nước ấm, dòng nước ấm này nhanh chóng tập trung ở huyệt Khí Hải, sau đó tuôn vào lục phủ ngũ tạng và kinh mạch của Diệp Vĩnh Khang.
Diệp Vĩnh Khang cảm nhận được một cảm giác khoan khoái chưa từng có.
Cảm giác không thể diễn tả chính xác bằng lời đó giống như được tắm nước nóng sau khi cơ thể mệt mỏi cả ngày.
Nhưng lúc này không phải cơ thể được gột rửa, mà là lục phủ ngũ tạng, kinh kỳ bát mạch, từng tế bào trong cơ thể!
Giống như gột rửa đi hết tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635337/chuong-1735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.