Chương trước
Chương sau


Nói cho chính xác thì không phải mở miệng nói mà là thông qua nhận thức truyền thông tin tới đại não của Diệp Vĩnh Khang.

“Dân tộc Bà Sa chúng tôi lấy giết chóc làm đặc trưng tính cách, lấy huỷ diệt làm vinh quang, chúng tôi sở hữu vũ lực cường hãn tối thượng, thế nhưng chúng tôi cũng có sự hung tàn của việc chém giết thành thói quen”.


“Ở trong mắt chúng tôi, tất cả người của các dân tộc khác không phải là loài người mà là con mồi cung cấp cho chúng tôi săn giết, là gia súc mà chúng tôi ăn, là nô lệ phục tùng chúng tôi”.

“Mãi tới khi có một lần, tôi mơ thấy một cuộc đại chiến giữa các thần, tôi chỉ bé như con kiến trong số họ, run rẩy dưới lưỡi lao của các vị thần, bị thần giết thịt làm đồ nhắm rượu”.

“Nhìn thấy người trong dân tộc mình lần lượt bị các vị thần giết chết hay nô dịch không nương tay, lòng tôi đau đớn như bị dao cứa”.

“Có điều may là đó chỉ là một giấc mơ, thế nhưng sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên tôi làm chính là suy nghĩ lại về hành vi của bản thân và dân tộc Bà Sa”.

“Không một ai quy định dân tộc Bà Sa là cao không với tới, tính mạng của các dân tộc khác cũng là tính mạng, bọn họ cũng biết vui vẻ, cũng biết buồn đau”.

“Lúc bọn họ bị giết chết cũng sẽ khiếp sợ, cũng sẽ đau đớn cũng sẽ hoảng hốt, bọn họ nhìn thấy người thân và đồng bào mình bị giết hại thì lòng cũng sẽ đau như bị dao cứa”.

“Tôi nghĩ cảnh tượng trong giấc mơ này của mình nhất định là do thần linh đang nhắc nhở tôi, cảnh cáo tôi và người trong dân tộc mình đang phạm phải một tội trạng tày trời”.

“Vậy nên tôi đã ban bố pháp lệnh, nghiêm cấm người trong dân tộc Bà Sa tiếp tục chém giết, đồng thời thả toàn bộ nô lệ và người dân tộc khác đã bị chúng tôi coi là gia súc”.

“Tuy nhiên, chém giết đã ngấm vào trong xương tuỷ của dân tộc Bà Sa, dù tôi có ra mệnh lệnh như thế nào thì bọn họ vẫn tiếp tục giết chóc”.

“Bọn họ thậm chí đã vì điều này mà dám phản kháng lại tôi, hơn nữa còn bí mật âm mưu đuổi tôi xuống khỏi vương vị, lập nên Vua Bà Sa mới”.

“Rất nhiều người nhìn thấy được cơ hội, bắt đầu thề thốt với người dân của dân tộc Bà Sa nếu như bọn họ lên làm Vua Bà Sa thì nhất định sẽ để cho mọi người được giết chóc thoả thích”.

“Người phản đối tôi ngày càng nhiều, tôi biết Vua Bà Sa là tôi đây bị ép từ ngôi Vua là chuyện sớm muộn”.

“Tôi cũng bắt đầu rối hơn từng ngày, không phải tôi ham mê ngôi vị Vua Bà Sa”.

“Mà là tôi biết dân tộc Bà Sa không thể tiếp tục tồn tại trên thế gian này được nữa, nếu như dân tộc Bà Sa chọn ra vị vua mới thì giết chóc và đổ máu sẽ lại tiếp tục!”

“Để ngăn chặn tất cả những chuyện này xảy ra, tôi chỉ đành hạ quyết tâm giơ cao lưỡi dao chém giết với người trong chính dân tộc mình”.

“Thế nhưng dân tộc Bà Sa trời sinh đã sở hữu chiến lực rất mạnh, dựa vào một mình tôi thì căn bản không thể tiêu diệt hết toàn bộ tất cả”.

“Vậy nên tôi đã dùng cơ thể của mình để mở cấm chú, kêu gọi thiên lôi, tiêu diệt hết tất cả người trong dân tộc và cả nền văn minh Bà Sa chỉ trong một đêm!”

“Mà cơ thể tàn phế của tôi cũng sẽ biến thành tro bụi vào ba ngày sau, tôi dùng thời gian ba ngày để tạo ra một lời bịa đặt có liên quan tới chuyện nền văn minh Bà Sa bị huỷ diệt”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.