Chương trước
Chương sau
“Những hành động này của các cô thực ra không phải cố gắng phổ độ chúng sinh mà là nhân danh phổ độ chúng sinh, làm những việc xấu để thỏa mãn dục vọng ích kỷ của bản thân".

“Cô nghĩ kỹ mà xem, một người luôn coi mình là cao cao tại thượng, không hề quan tâm đến sinh mạng của người khác, đây gọi là phổ độ chúng sinh sao? Điều này hoàn toàn mâu thuẫn”.


Nghe xong, Loan Loan chợt sững người, lông mày bắt đầu nhăn lại, như thể đang chìm trong suy nghĩ.

“Nghe anh nói như vậy hình như cũng có lý, nhưng mà… nhưng mà… nhưng mà những nguyên tắc này đều do Giáo chủ sáng lập ra Giáo phái áo đỏ chúng tôi đặt ra mà”.

Mặc dù suy nghĩ của Loan Loan trong sáng nhưng không có nghĩa là não của cô ta không tốt, ngược lại, cô ta thực sự là một cô gái rất hiểu biết và thông minh.

Vì môi trường lớn lên, cô ta đã bị thấm nhuần tư tưởng này từ nhỏ, điều đó đã khiến cô ta hình thành nên một giá trị quan tự nhiên.

Nhưng khi nghe Diệp Vĩnh Khang nói vậy, cô ta cẩn thận nghĩ lại, đột nhiên cảm thấy quan niệm đã ăn sâu vào máu của mình trước đây đột nhiên bị ảnh hưởng nặng nề.

Nhưng dù như vậy, muốn thay đổi trong một thời gian ngắn là một chuyện không khả thi chút nào.

“Vậy ai có thể đảm bảo rằng, những gì mà Giáo chủ đã sáng lập ra Giáo phái áo đỏ các cô nói là đúng hết chứ?”

Diệp Vĩnh Khang khẽ thở dài: “Tôi giải thích vậy vậy cho cô thôi. Thế giới này có rất nhiều tổ chức giống như Giáo phái áo đỏ các cô”.

“Có rất nhiều người trong số họ có trí tuệ uyên thâm và có lợi cho việc phổ độ chúng sinh, chẳng hạn như Phật giáo. Tôi đang nói về loại Phật giáo chính thống nhất, không phải những loại tà giáo giả dưới cái mác Phật Giáo, làm nhiều chuyện xấu xa”.

“Giáo lý Phật giáo bao gồm lòng nhân từ, nhân hậu, quan tâm đến người khác, kiểm soát cảm xúc, không ích kỷ và không tham lam, khoan dung và nhiều điều rất tốt khác”.

“Sự tồn tại của Phật giáo là truyền bá những điều tốt đẹp này để đem lại lợi ích cho tất cả mọi người trên thế giới”.

“Vì vậy, bản thân Đức Phật không phải là bất tử, mà là một người giác ngộ với trí tuệ uyên thâm. Ngài đã nhận ra nhiều ý nghĩa tối thượng trong nhân gian. Mọi thứ ngài làm là để khai sáng thế giới và tư tưởng đạt đến một loại cảnh giới siêu thoát”.

“Đây mới là phổ độ chúng sinh thực sự, tuy nhiên nó cũng sinh ra rất nhiều hỗn độn. Nhiều tà giáo cố tình gắn mác Phật Giáo làm ra những chuyện để thỏa mãn ham muốn ích kỷ của bản thân”.

“Phật giáo quan trọng việc hai tay không được chạm vào những thứ màu vàng và màu trắng, nghĩa là tay của nhà sư không được chạm vào tiền bạc”.

“Tuy nhiên, các vị Phật giả hiện nay vẫn luôn thu phí các loại tiền hương, càng đưa nhiều tiền thì được coi là công đức càng lớn”.

“Cô nghĩ mà xem, nếu như Phật giáo định nghĩa công đức bằng số tiền mà người dân đưa, vậy thì còn là Phật giáo sao?”

“Những kẻ giả mảo Phật Giáo đó còn tự mình thay đổi rất nhiều giáo lý. Ví dụ, họ nói rằng bất kỳ sự nghi ngờ hay vu khống nào đối với các nhà sư đều là tội ác tày trời, sẽ bị trừng phạt, sau khi chết sẽ bị đày xuống bảy tầng địa ngục”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.