Loan Loan vui vẻ nhảy cẫng lên: “Yên tâm đi, tôi nghe lời nhất, bảo đảm sẽ không gây phiền phức cho anh. Đi thôi, đi thôi, tận dụng thời gian, đừng để chậm trễ. Bây giờ tôi đang rất muốn biết kho báu bí mật của Vua Bà Sa rốt cuộc là cái gì”.
Loan Loan vừa nói vừa kéo cánh tay của Diệp Vĩnh Khang chạy về phía trước.
Nhưng kéo vài lần vẫn không thấy nhúc nhích, Loan Loan lo lắng vội hỏi: “Sao anh không di chuyển vậy, có phải hối hận rồi không. Đàn ông nam tử hán nói lời phải giữ lời chứ, rõ ràng vừa nãy anh đồng ý với tôi rồi mà”.
Diệp Vĩnh Khang nhìn cô gái đang lo lắng, bất lực nói: “Tôi nói này chị gái, cho dù là muốn tìm kho báu bí mật của Vua Bà Sa thì cũng phải đi theo đánh dấu trên bản đồ chứ, đúng không?”
Vừa nói Diệp Vĩnh Khang vừa lắc bản đồ trong tay, nói: “Dựa theo lộ trình đánh dấu trên bản đồ, chúng ta phải đến chỗ bông hoa tím này. Vậy thì chúng ta bắt buộc phải băng qua con hẻm đó”.
“Vậy thì còn đợi gì nữa, biết sớm thì chúng ta không đi vòng vèo vậy rồi”.
Loan Loan nóng lòng xoay người lại.
Diệp Vĩnh Khang thấy khó hiểu: “Vừa nãy suýt nữa chúng ta bỏ mạng tại đó rồi, cô không sợ những xúc tu kỳ lạ đó quấn vào sao?”
Loan Loan vừa sải bước về phía trước, nói mà không quay đầu lại: “Tôi không sợ nhé, vừa rồi chỉ là do tôi chưa chuẩn bị tốt nên mới bị những chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635302/chuong-1700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.