Chương trước
Chương sau



Loan Loan có hơi tiếc nuối, phàn nàn một câu.

Diệp Vĩnh Khang cau mày suy nghĩ, đặc vệ của hoàng tộc triều Thanh nhất định không phải kẻ ngốc. Bọn họ nhất định sẽ không đặt một thứ không có giá trị thực tế như vậy vào trong hộp Bát Trân.

Nhưng cuốn sách cổ này không có giá trị gì, tại sao họ lúc nào cũng mang theo bên người để thực hiện một nhiệm vụ bí mật và quan trọng như vậy?


“Xem xem trong cuốn sách cổ này có gì khác không?”

Diệp Vĩnh Khang kết luận chuyện này không đơn giản, nhất định phải có bí mật gì đó.

Loan Loan lắc đầu nói: “Tôi đã kiểm tra rồi, không có gì cả. Liệu có phải do anh nghĩ nhiều rồi hoặc là chỉ đơn giản là trùng hợp thôi”.

Diệp Vĩnh Khang khẳng định: “Không thể, đặc vệ đại nội tuyệt đối sẽ không làm chuyện vô nghĩa như vậy. Chuyện này nhất định không đơn giản như vậy”.

Loan Loan lục tung lại hai mảnh của chiếc hộp Bát Trân và cuốn sách cổ, nhưng vẫn không tìm thấy gì.

“Thật sự không có gì ở đây cả. Ngoài cuốn sách cổ này ra, chỉ có mảnh giấy dầu rách này dùng để bọc cuốn sách cổ..."

Nói đến đây, Loan Loan sửng sốt một chút, đột nhiên vỗ đùi nói: "Giấy dầu, chẳng lẽ mảnh giấy dầu này có vấn đề gì đó!”

Diệp Vĩnh Khang vội vàng nhặt tờ giấy dầu màu vàng dưới đất lên, dùng ngón tay vuốt nhẹ rồi đưa lên mũi ngửi, quả nhiên ngửi thấy một mùi lạ nhàn nhạt.

“Phần Hòa Quyết của cô có thể điều chỉnh nhiệt độ không?”

Diệp Vĩnh Khang hỏi.

Loan Loan gật đầu nói: “Được”.

“Được, bây giờ cô điều chỉnh nhiệt độ của Phần Hỏa Quyết xuống mức thấp nhất. Sau đó từ từ đốt cháy mảnh giấy dầu này, tuyệt đối đừng để hỏng, dần dần thêm nhiệt là được rồi”.

Diệp Vĩnh Khang vừa nói vừa trải tấm giấy dầu ra.

Loan Loan đột nhiên có hơi khó xử, nói: “Dần dần thêm nhiệt á, hình như không được đâu. Nhiệt độ thấp nhất của Phần Hỏa Quyết của tôi phải hơn 700 độ”.

Diệp Vĩnh Khang sửng sốt, lập tức than thở: “Vậy cô còn tỏ ra tự tin vậy, suýt chút nữa là gây ra chuyện lớn rồi”.

Loan Loan gân cổ cãi lại: “Anh dựa vào đâu mà nói tôi, vừa rồi anh chỉ hỏi tôi có thể điều chỉnh nhiệt độ của Phần Hỏa Quyết không thôi, đâu có hỏi nhiệt độ thấp nhất là bao nhiêu. Tôi nào có biết anh định làm gì đâu!”

Diệp Vĩnh Khang cũng lười tranh luận với cô gái này, mò mẫm một hồi mới phát hiện trên người mình có bật lửa.

“Ở cùng cô nên quên mất cái này”.

Diệp Vĩnh Khang lấy ra một chiếc bật lửa, châm lửa, sau đó thận trọng đến gần tờ giấy dầu đang mở ra.

Khi nhiệt độ của giấy dầu tăng lên, màu sắc bắt đầu nhạt dần, và cuối cùng một bản đồ hoàn chỉnh đã xuất hiện!

“Không ngờ rằng bí mật thực sự được giấu ở đây!”

Loan Loan kinh ngạc nói: “Xem ra đám đặc vệ nội phủ thật sự không phải kẻ ngốc. Ngụy trang thứ quan trọng như vậy thành một tờ giấy dầu, chuyện này ai cũng không thể nghĩ ra được, mau xem xem bên trên là gì, có phải bản đồ địa hình ở đây không?”

Diệp Vĩnh Khang nhìn bản đồ một hồi, sau đó lại nhìn bốn xung quanh, gật đầu nói: “Có lẽ là bản đồ địa hình ngục tối này, nhưng chỉ có bản phác thảo chung chung, vẽ cũng không được tinh xảo lắm, tuy nhiên thứ quan trọng đều được đánh dấu rồi”.

Loan Loan nhìn chằm chằm vào bản vẽ một lúc, chỉ vào một đường kẻ được đánh dấu bằng nét mảnh trên đó, và hỏi: "Tập hợp những nét mảnh ngoằn ngoèo này để làm gì?"

Diệp Vĩnh Khang nhìn những đường mảnh nói: "Nếu tôi đoán không lầm, đường mảnh này hẳn là bản đồ đường đi của cung điện dưới lòng đất này".

“Điểm cuối cùng của đường mảnh này có lẽ là nơi cất giữ những thứ mà họ sẵn sàng đánh đổi bằng cả sinh mạng”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.