“Thứ này đi theo từ bao giờ thế, sao nó lại cứu tôi? Hơn nữa hình như còn rất nghe lời tôi nữa”.
Diệp Vĩnh Khang nghĩ thế nào cũng không rõ, tại sao Huyền Thủy Giáp vốn dĩ nên ở dưới hồ Hàn U núi Thanh Thành bỗng dưng xuất hiện trước mặt mình.
“Xem như anh gặp may đấy, Huyền Thủy Giáp này đã nhận chủ, sau này anh sẽ là chủ nhân của nó”.
Trong lời nói của Loan Loan cũng ẩn chứa vẻ đầy đố kị.
Diệp Vĩnh Khang nhíu mày nói: “Nhận chủ? Tại sao nó muốn nhận tôi là chủ?”
Loan Loan liếc mắt nói: “Chuyện này ở hỏi bản thân anh chứ, lúc đó còn gạt tôi nói là Huyền Thủy Giáp đã bị anh tiêu diệt, hóa ra là bị anh hấp thụ”.
“Huyền Thủy Giáp và Huyền Mộc Giáp của tôi khác nhau, Huyền Mộc Giáp phải ở trong bùa chú giam cầm”.
“Còn Huyền Thủy Giáp lại có thể hòa thành một thể với cơ thể mình, anh thử nghĩ lại xem lúc đó hồ Hàn U có xảy ra chuyện gì cực kỳ đặc biệt không?”
Diệp Vĩnh Khang trầm mặt một lúc, kể lại chi tiết việc mình đang ở chỗ hồ Hàn U trước đó.
Anh nhớ rất rõ lúc đó sau khi bàn tay ấm áp đó đặt lên phía sau lưng mình, Huyền Thủy Giáp từ từ dung nhập vào cơ thể mình.
Lẽ nào lúc đó Huyền Thủy Giáp không bị hủy diệt mà đang dung nhập vào cơ thể mình?
Nói như thế lúc đó chủ nhân của bàn tay ấm áp đặt lên lưng mình là đang giúp mình sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635294/chuong-1692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.