Nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, Loan Loan nói: "Anh dùng đèn pin soi xem bên trong có cái gì đi”.
Diệp Vĩnh Khang nghĩ một hồi rồi cẩn thận dời nguồn sáng của đèn pin đến bên cạnh những lỗ nhỏ đó.
Nhưng những lỗ nhỏ này sâu không thấy đáy, hoàn toàn không thể soi được đến đáy.
Nhưng có thể thấy những lỗ nhỏ này không phải là một đường thẳng, mà khá quanh co, giống như những hang của một vài loại động vật.
Chỉ là hình dáng của những cái lỗ nhỏ quá mức chuẩn xác, giống như dùng các dụng cụ đo đạc tỉ mỉ vẽ ra.
Mà vách tường đá bên trong lỗ rất mịn, như thể đã từng được đánh bóng qua, làm gì có loài động vật nào có kỹ năng này.
"Đừng lo lắng, cứ đi tiếp, lát nữa nếu có nguy hiểm gì...”
"Yên tâm, lát nữa nếu có nguy hiểm gì, tôi nhất định sẽ bảo vệ mình đầu tiên”.
Không đợi Diệp Vĩnh Khang nói xong, Loan Loan đã tiếp lời, nhìn Diệp Vĩnh Khang cười nói: "Tôi biết anh tốt với tôi nhất, nhưng anh cũng phải chú ý an toàn, đừng có mà chơi đùa với mạng sống, nếu anh xảy ra chuyện gì thì lấy ai bảo vệ tôi nữa”.
Nói ra cũng kỳ lạ, lúc này tình cảnh của hai người rõ ràng là rất nguy hiểm, nhưng khi Loan Loan nói ra những lời này, khóe miệng bất giác tràn ngập hạnh phúc và ấm áp.
Như thể cả hai không phải đang rơi vào mạo hiểm mà là đang đi dạo chơi.
Chỉ cần Diệp Vĩnh Khang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635288/chuong-1686.html