Chương trước
Chương sau
Diệp Vĩnh Khang bó tay, không hiểu não của nhỏ này phát triển như thế nào, đã lớn như vậy rồi, còn nghĩ tới chuyện phát tài sao?

"Không phải Giáo phái áo đỏ các cô lắm tiền lắm sao? Sao còn muốn hôi tiền của cả người chết thế?"

Diệp Vĩnh Khang cạn lời.


Loan Loan nhướng mày nói: "Đâu có giống nhau, trộm mộ ấy, rõ là hào hứng, đợi đến khi chúng ta trộm thành công, tôi sẽ chia cho anh một nửa".

"Haizzz........"

Diệp Vĩnh Khang không biết phải nói gì, cũng không biết làm sao để giao tiếp với người đẹp có nếp nhăn não hoàn toàn khác người bình thường này.

Loan Loan càng lúc càng hưng phấn, vô cùng thích thú nói: "Mà này, anh có nghĩ rằng chúng ta sẽ gặp cương thi không, những người mặc đồ cổ trang, trên trán có dán một tờ giấy màu vàng, vừa nhảy vừa hút máu ấy".

"Nếu lát nữa gặp phải họ, đừng hoảng sợ, tôi có cách đối phó, anh chỉ cần nín thở, trên TV nói vậy đó".

"Nhưng nín thở không phải là giải pháp lâu dài, đâu thể nín thở đến chết chứ. Mà này, cô đã học cách bắt cương thi chưa đấy?"

"Thì trên TV có mà, lấy một thanh củi đào, bôi một ít máu chó đen hay gì đó lên đó, đến lúc đó đừng giết nó, tôi phải bắt sống một con để chơi, tôi lớn như này rồi mà chưa từng gặp cương thi bao giờ, ngẫm thôi đã thấy hưng phấn rồi …"

"Chờ đã!"

Ngay khi Loan Loan đang suy nghĩ về tình tiết của mấy bộ phim, sắc mặt của Diệp Vĩnh Khang đột nhiên đanh lại, ánh mắt nhìn về phía trước.

"Làm sao vậy, có cương thi à?"

Nhìn theo ánh mắt của Diệp Vĩnh Khang, Loan Loan nhướng mắt nhìn về phía trước, nhìn thấy phía trước khoảng ba mươi mét có một bóng người nằm trên mặt đất.

Đáng tiếc là ánh sáng quá mờ không nhìn rõ bóng đen đó là gì, nhưng có thể cảm nhận được đó là người.

"Không ngờ lại có cương thi thật!"

Loan Loan ngạc nhiên nói: "Nhưng không đúng, cương thi trên TV không nằm trên mặt đất, chẳng lẽ là một loại cương thi mới, chẳng hạn như xác sống bò lổm ngổm hay gì đó…"

Lúc này trong đầu Loan Loan vẫn chưa thoát ra khỏi tình tiết của mấy bộ phim, giờ nhìn cái gì cũng giống cương thi cả.

"Cô có thể dừng nói một chút được không!"

Diệp Vĩnh Khang cảm thấy Loan Loan hơi phiền, lúc này tuy tỏ ra bình tĩnh nhưng thực ra lúc này anh đang rất bồn chồn.

Hôm nay trải qua quá nhiều chuyện khó tin, ngay cả Diệp Vĩnh Khang cũng không giữ được bình tĩnh.

Ngày hôm nay, hết lão quái vật Xích Viêm, rồi lại đến Thần Rồng, sau đó là người bí ẩn với ngôi sao bảy cánh bằng vàng, giờ lại rơi xuống cái hang sâu hơn 100 mét dưới lòng đất một cách khó hiểu, khó tránh khỏi tâm trạng sẽ hơi cục súc.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.