Chương trước
Chương sau
“Cậu đến từ thế giới ngầm ư?”

Lão quái Xích Viêm tỏ vẻ kinh ngạc.

Diệp Vĩnh Khang chế nhạo: “Không ngờ ông lại là người khá hiểu biết. Nếu ông đã biết tôi từ đâu tới thì bây giờ đầu hàng vẫn chưa muộn đâu”.


“Ha ha ha!”

Không ngờ sau khi nghe xong, lão quái Xích Viêm lại cười lớn: “Nghe nói thế giới ngầm rất nhiều cao thủ ngọa hổ tàng long, bây giờ xem ra quả nhiên là danh bất hư truyền!”

“Nhưng cho dù vậy thì thế giới ngầm gì đó cũng chẳng là gì trong mắt tôi cả, đương nhiên, trong đó cũng bao gồm cậu!”

“Hôm nay, tôi không quan tâm cậu đến từ đâu, cậu là ai, chỉ cần cản đường tôi thì sẽ phải chết! Cậu thật sự cho rằng Xích Viêm Quyết của tôi đơn giản vậy sao?”

Nói xong, lão quái Xích Viêm vỗ vào lòng bàn tay, bộp một tiếng, ngọn lửa cháy lên từ lòng bàn tay của lão quái Xích Viêm.

Ngọn lửa đó vô cùng kỳ lạ, không phải màu đỏ rực hay vàng nhạt của ngọn lửa bình thường mà là màu trắng như ánh nắng chói chang. Điều kỳ lạ hơn nữa là ngọn lửa đó tỏa ra hơi lạnh toát, ngay cả nhiệt độ xung quanh cũng lập tức giảm xuống vài độ.

“U Minh Lãnh Hỏa!”

Loan Loan vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy ngọn lửa trắng này.

Diệp Vĩnh Khang khẽ nhíu mày, lộ vẻ nghi hoặc.

Loan Loan nuốt nước bọt, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng nói: “Trong Giáo phái áo đỏ có một lời đồn rằng lửa trên đời này bắt nguồn từ bảy ngọn lửa khởi nguyên có nguồn gốc từ thời cổ đại”.

“Bảy ngọn lửa khởi nguyên này sinh ra vạn vật và phân bố khắp nơi trên thế giới, U Minh Lãnh Hỏa này là một trong bảy ngọn lửa khởi nguyên!”

“Nghe đồn U Minh Lãnh Hỏa có ánh sáng chói mắt và vô cùng lạnh lẽo. Người bị U Minh Lãnh Hỏa thiêu đốt sẽ không bị tổn thương bên ngoài, nhưng xương cốt sẽ bị cháy đốt thành tro!”

“Nếu cỏ cây bị U Minh Lãnh Hỏa đốt cháy thì sẽ khô héo trong chốc lát rồi biến thành tro bụi. Nghe nói ngọn lửa này từng được dùng ở dưới âm phủ để trừng phạt ác quỷ”.

“Đây là ngọn lửa tàn ác nhất trong bảy ngọn lửa khởi nguyên!”

Lão quái Xích Viêm cũng vênh váo chế nhạo Diệp Vĩnh Khang: “Vốn dĩ tôi muốn dùng U Minh Lãnh Hỏa này làm át chủ bài, không đến bước đường cùng chắc chắn sẽ không dùng đến nó”.

“Cho nên cậu nên cảm thấy vinh hạnh vì cậu là người đầu tiên ép được tôi dùng U Minh Lãnh Hỏa, đương nhiên cũng sẽ là người đầu tiên chết dưới U Minh Lãnh Hỏa của tôi!”

Nói xong, lão quái Xích Viêm đưa một tay lên, U Minh Lãnh Hỏa trong tay bùng lên, một luồng ánh sáng trắng chói lóa bùng về phía Diệp Vĩnh Khang.

U Minh Lãnh Hỏa này vô cùng kỳ quái, rõ ràng mang thuộc tính hỏa, nhưng nhiệt độ lại lạnh đến thấu xương, ánh sáng trắng chiếu tới đâu, mặt đất trên sa mạc cũng lập tức ngưng tụ một tầng sương trắng.

Cơ thể Loan Loan run lên, trước đây cô ta chỉ nghe nói U Minh Lãnh Hỏa này vô cùng tàn nhẫn, nhưng cũng không thể ngờ nó lại mạnh mẽ đến vậy!

Sức mạnh của nó còn mạnh hơn ít nhất mười lần so với Xích Viêm Quyết lúc nãy.

Diệp Vĩnh Khang e rằng khó có thể chống lại được uy lực mạnh mẽ như vậy.

Nhưng tất cả đều quá mãnh liệt, cộng thêm tu vi của Loan Loan khuyết hỏa, cho nên cô ta chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi chuyện, cảm thấy tim mình như thắt lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.