Chương trước
Chương sau
Ngay cả bây giờ, cô vẫn chẳng hiểu hết chuyện của anh, đối phương dường như có vô số bí mật để giấu cô.

Nhưng cô chẳng quan tâm chút nào, bởi cô vô cùng tin tưởng và chắc chắn rằng người đàn ông này sẽ luôn bảo vệ cô và con gái.

Điều này là đủ!


Không biết dây thần kinh nào Diệp Vĩnh Khang bị chập mạch, hay là trong tiềm thức anh cảm nhận được, đột nhiên nói: "Huyền Trúc, nếu anh làm chuyện có lỗi với em thì sao?"

Vừa nói ra những lời này, Diệp Vĩnh Khang liền tát vài cái bạt tai vào mặt mình, đúng là đồ ngu, đang êm đẹp thế này từ nhiên nói cái khỉ gì thế không biết.

Nhưng ngay khi anh định vội vàng giải thích, Hạ Huyền Trúc, người đang ngoan ngoãn như một con mèo nhỏ trong vòng tay anh, đã đưa ra một câu trả lời khiến Diệp Vĩnh Khang không ngờ tới.

"Chỉ cần trong lòng anh vẫn có em, thì không được coi là có lỗi".

Diệp Vĩnh Khang há to miệng ngạc nhiên nhìn người vợ dịu dàng trong vòng tay mình.

Hạ Huyền Trúc cười một tiếng, đôi mắt thông minh kia không hề tỏ ra cố gắng che giấu cảm xúc, mà tràn đầy chân thành: "Từ xa xưa, đứng trước những vị hoàng đế và tướng quân lừng danh trong lịch sử, hoặc những anh hùng vĩ đại dời sông lấp biển, có cô gái nào không thích đâu chứ?"

"Người đàn ông của em là một anh hùng vô song. Nếu nói ong bướm không vây quanh anh thì đúng là điêu".

"Phàm là người thì phải có dục vọng, anh cũng đã từng nói anh không phải thánh nhân, chỉ là một người trần mắt thịt, sao lại lấy hình ảnh của thánh nhân ra để trói buộc bản thân vậy?"

Nói rồi, Hạ Huyền Trúc nhẹ nhàng thoát ra khỏi vòng tay của Diệp Vĩnh Khang, ngồi thẳng dậy, dùng hai tay ôm lấy gò má không đẹp trai nhưng lại góc cạnh của Diệp Vĩnh Khang, trong mắt hiện lên vẻ dịu dàng: "Ít nhất, em là người phụ nữ đầu tiên cho anh mở tiệc bốn phương để thu hút thiên hạ!"

Tội lỗi, biết ơn, nhẹ nhõm, hối hận.

Đủ loại cảm xúc đan xen vào nhau, khiến cho người đàn ông đứng trước thiên quân vạn mã này hai mắt đỏ hoe.

Diệp Vĩnh Khang là Điện Chủ của Điện Long Thần, đứng đầu năm Đại Thiên Vương cùng chín Đại Địa Thần, mười tám vạn tướng sĩ Thần Long đánh đâu thắng đó!

Anh cũng là hầu tước trẻ nhất từng được nước Long Hạ sắc phong, còn là hầu quân tướng đứng đầu!

Chỉ cần anh phất tay một cái cũng đủ chao đảo đất trời!

Nhưng duy chỉ trong quan hệ tình cảm nam nữ, anh như một con đà điểu nhát gan chỉ biết vùi đầu vào cát khi gặp khó khăn.

Anh yêu Hạ Huyền Trúc gấp ngàn lần mạng sống của chính mình.

Còn đối với Trần Tiểu Túy, anh cũng coi trọng hơn mạng sống của mình.

Chết tiệt, mình đúng là một thằng khốn nạn.

Đây là câu kết lại của Diệp Vĩnh Khang về tình cảm nam nữ của mình.

Sáng hôm sau.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.