"Huyền Trúc à, lát nữa anh phải ra ngoài một chuyến, lần này có thể hơi lâu một chút".
Diệp Vĩnh Khang nhìn Hạ Huyền Trúc đang nằm trong tay mình, nhẹ giọng nói.
"Ừ, chú ý an toàn, bây giờ đã vào thu rồi, thời tiết lạnh hơn, anh nên mặc nhiều quần áo chút, đừng để bị cảm lạnh, sau đó cố gắng mỗi ngày nhắn cho em một tin nhắn nói rằng anh vẫn an toàn, đừng gõ chữ, ghi âm ấy, em phải nghe thấy giọng của anh mới yên tâm".
Hạ Huyền Trúc giống như một chú mèo con ngoan ngoãn, rúc vào vòng tay của Diệp Vĩnh Khang.
Cô không hỏi Diệp Vĩnh Khang định làm gì, cô cũng biết người đàn ông này còn rất nhiều bí mật mà cô chưa biết.
Nhưng cô chưa bao giờ chủ động ngỏ lời hỏi vì cô tin tưởng người đàn ông này.
Cô biết rằng dù người đàn ông này có làm gì đi chăng nữa thì anh vẫn luôn đặt cô và con gái lên trên hết.
Ngay cả khi anh giữ những bí mật đó cho riêng mình, thì đó cũng là để bảo vệ chính cô và con gái của họ.
Khi nông cạn, cô cũng đã từng oán hận người đàn ông này.
Lúc đó cô vẫn còn là một tiểu thư được nuông chiều, thanh cao.
Với điểm số xuất sắc, cô được tuyển thẳng vào học tại một trường nổi tiếng nước ngoài, ngay cả ở ngôi trường nổi tiếng hàng đầu, nơi quy tụ giới tinh hoa, rất nhanh cô cũng trở nên nổi bật và giành được nhiều giải thưởng.
Nếu không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635206/chuong-1604.html