Lúc này, đầu ngón tay của đối phương cách chân mày cô ta chưa đầy một cm.
Diệp Vĩnh Khang nhìn chằm chằm vào mắt cô gái, vài giây sau mới chậm rãi bỏ tay xuống, xoay người lại cầm tượng Phật cổ đi, sau đó từ từ biến mất trong màn đêm không nói một lời.
Cô gái vẫn thẫn thờ, trên trán lấm tấm những hạt mồ hôi.
Đây là lần đầu tiên cô ta cảm nhận được một áp lực mạnh mẽ như vậy, cũng là lần đầu tiên cô ta cảm nhận được sự sợ hãi giữa ranh giới sự sống và cái chết.
Nếu vừa rồi đối phương muốn giết cô ta, thì chỉ cần đưa đầu ngón tay về phía trước một tấc, cô ta sẽ chết bất đắc kì tử liền!
Tuy nhiên, vẻ mặt này không tồn tại được lâu.
Một lúc sau, sắc mặt cô gái từ từ dịu đi, khóe miệng hiện lên một nụ cười kỳ quái.
Diệp Vĩnh Khang đã mang tượng Phật và lái xe đến một biệt thự riêng ở khu Biên Nam.
Biệt thự này do Tần Hạc mở, không để kinh doanh, mà chỉ dùng để tiếp đãi thương gia và họp mặt nội bộ.
Theo chỉ thị của Diệp Vĩnh Khang, Tần Hạc đã sơ tán toàn bộ nhân viên của biệt thự.
Diệp Vĩnh Khang là người duy nhất còn lại trong toàn bộ biệt thự.
Diệp Vĩnh Khang đi tới một gian trong biệt thự, đặt tượng Phật lên bàn đá cẩm thạch, sau đó chậm rãi ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra, bấm vào bộ chuyển đổi kết nối với máy tính.
Bài đăng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635200/chuong-1598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.