Chương trước
Chương sau
Đêm khuya.

Rất nhanh đã đến rạng sáng, cuối cùng Tiểu Bạch Long cũng gửi cho Diệp Vĩnh Khang một địa chỉ, lại còn nhấn mạnh: "Nhớ kỹ, nhất định phải lấy được tượng Phật đó!"

Diệp Vĩnh Khang lái xe đến thẳng nơi mà Tiểu Bạch Long chỉ định.


Lúc này quyền chủ động nằm trong tay đối phương, cho dù Diệp Vĩnh Khang có nghi ngờ cùng không tình nguyện, thì anh cũng chỉ có thể tạm thời làm theo.

Một khu rừng cách thành phố khoảng 20 km về phía bắc.

Một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh đang cầm điếu xì gà, duỗi hai ngón tay ra lắc nhẹ.

Một người đàn ông trung niên đậm nét phương Đông, làn da ngăm đen bên cạnh nghiêm nghị nói: "Hai triệu? Đùa với tôi à? Phật cổ này có từ năm trăm năm trước, còn ở trạng thái hoàn hảo. Ông đang đùa với tôi đấy à?"

Hai người áo đen vạm vỡ đứng sau lưng người nước ngoài tức giận trừng mắt nhìn, siết nắm đấm tiến lên một bước.

"Đệch, còn muốn ra tay à?"

Đồng bọn đằng sau lưng người đàn ông trung niên đậm nét phương Đông kia cũng không chịu yếu thế, rút dao găm ra chuẩn bị chiến đấu.

"Từ đã".

Người nước ngoài nhẹ nhàng phất tay, nhìn về phía người đàn ông trung niên, cười nói bằng tiếng Long Hạ cứng nhắc: "Hai triệu, ý tôi là đô la".

"Cái gì cơ? Đô la?"

Sắc mặt người đàn ông trung niên lập tức dịu đi, ông ta cười nói: "Sao ông không nói sớm hơn, hahaha, được rồi, hai triệu đô, chốt đơn, mấy người có đem tiền đến không?"

Người nước ngoài nhẹ nhàng vẫy tay, một người đàn ông da đen cường tráng phía sau mở một chiếc hộp đựng đầy những xấp đô la được sắp xếp gọn gàng ra.

Người đàn ông trung niên cũng mở một chiếc hộp dài khoảng hai mét, trong đó có một bức tượng Phật bằng đồng mang đầy tín ngưỡng.

"Sau này có thứ gì hay cứ liên hệ với tôi, tôi mua tất".

Người nước ngoài lấy ra một điếu xì gà và ném nó cho ông ta.

Người đàn ông trung niên chộp lấy bằng một tay, nắm chắc điếu xì gà trong tay, cười nói: "Yên tâm, chỉ cần ông có khả năng chi trả, gì tôi cũng có thể tìm cho ông!"

"Hợp tác vui vẻ!"

Ngay khi hai bên chuẩn bị rời đi, một giọng nói nhàn nhạt đột nhiên từ bên cạnh truyền đến: "Các người dám bán loại đồ vật này cho người ngoài, như này khác gì bán nước đâu chứ?"

"Ai!"

Khuôn mặt của người đàn ông trung niên và nhóm người nước ngoài chợt đanh lại.

Một bóng người từ từ bước ra khỏi bóng tối.

"Mày đến từ khi nào?"

Người đàn ông trung niên tức giận hét lên, từ đầu đến cuối ông ta đều không cảm nhận được có người tới gần.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.