Nhưng vết thương chí mạng của hắn là một vết bầm kỳ lạ trên trán.
Vết bầm này to bằng quả trứng cút, màu tím đem, hình dạng giống như giọt nước đọng lại trên mặt đất.
Diệp Vĩnh Khang nhẹ nhàng đưa tay ra sờ thử, quả thực rất mềm mại.
Xương trán dưới vết bầm dập nát do bị lực mạnh đập vào, khiến não vỡ nát mà chết.
Cách chết giống hệt ông chủ quầy bán hàng.
Diệp Vĩnh khang vuốt cằm suy tư một lát, sau đó chậm rãi đứng lên, đi về phía cổng biệt thự.
“Anh Diệp, anh đừng vào!”
Hoàng Thử Lang ở phía sau hét lớn, nhưng lúc này Diệp Vĩnh Khang đã vào biệt thự rồi.
Sảnh lớn vô cùng ngổn ngang, bàn ghế sô đổ.
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười, nhìn thoáng qua đã biết đây không phải là dấu vết của trận đánh nhau mà là do tên kia tự biến giả thành thật, một mình diễn kịch độc thoại.
Rầm!
Lúc này, cánh cửa biệt thự phía sau đột nhiên đóng sầm lại.
Diệp Vĩnh Khang khẽ cười, nhặt quả chuối trên bàn lên, chậm rãi ngồi xuống ghế sô pha sang trọng mà Hoàng Thử Lang đã bỏ rất nhiều tiền ra để mua.
Nhàn nhã bắt chéo chân, vừa lột vỏ chuối vừa bình tĩnh nói: “Tôi chính là Diệp Vĩnh Khang mà anh đang tìm, chúng ta ngồi xuống nói chuyện một lát đi!”
Một bóng người màu đỏ từ trong không khí hiện ra trên ghế sô pha đối diện với Diệp Vĩnh Khang.
Ngay sau đó gã cầm chai sâm panh trên bàn, lại cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635171/chuong-1569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.