Hoàng Thử Lang đáp.
Diệp Vĩnh Khang sửng sốt, ấm lòng cười nói: “Anh đưa cho tôi rồi thì anh phải làm sao?”
“Tôi liều mạng vậy, quản nó làm gì. Anh Diệp, anh phải nghe tôi khuyên một câu, tôi biết anh rất lợi hại nhưng lần này tìm đến anh không phải người, tôi nghĩ vẫn nên…”
“Đi thôi, dẫn tôi đi xem thử”.
“Gì cơ?”
“Dẫn tôi đi xem, mau lái xe đi, đừng lề mề nữa”.
Hoàng Thử Lang không cam lòng lại lái xe quay về hướng biệt thự của hắn, mặc dù sợ đến mức run rẩy nhưng hắn không thể trái lời Diệp Vĩnh Khang.
“Nói tôi nghe xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì”.
Diệp Vĩnh Khang ngồi ở ghế phụ lái hỏi.
Hoàng Thử Lang nuốt nước bọt một chốc, vẻ mặt lộ ra nét nghĩ lại vẫn còn sợ: “Anh Diệp, nói chuyện này rồi chắc chắn anh sẽ không tin, nhưng tôi đảm bảo mỗi một chữ tôi nói ngay sau đây đều là thật”.
“Lúc nãy tôi định đi đến quán bar tìm linh cảm nghệ thuật thì vô tình nhìn thấy một cô gái, một mình ngồi ở quầy bar trông có vẻ rất đáng thương”.
“Tôi sợ một mình cô ta uống say không an toàn nên đi sang hỏi cô ta có cần giúp gì không”.
“Kết quả cô ta cũng là một người có văn hóa, hai chúng tôi nói chuyện rất hợp, sau đó cũng bày tỏ sự mến mộ và kính phục với tôi”.
“Lúc đó tôi vốn dĩ muốn từ chối, vì tôi là một người đọc nhiều sách, giới hạn đạo đức của tôi không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635168/chuong-1566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.