“Ôi, chị em chúng ta nói mấy lời cảm ơn đó làm gì”.
Kiều Tử Phi xua tay nói: “Đúng rồi, bố đang đợi chị trong thư phòng trên tầng đấy, chị mau lên đi, em ra xe lấy tí đồ, lát nữa em sẽ lên sau”.
“Được, vậy chị đi trước đây”.
Kiều Tử Huyên vừa nói vừa cầm cây roi, dẫn Diệp Vĩnh Khang bước vào trong biệt thự.
“Chào mừng cô chủ trở về!”
Vừa bước vào trong biệt thự, một đám người làm đã xếp thành hai hàng ngay ngắn ở hai bên rồi khom lưng chào hỏi Kiều Tử Huyên.
Trong ngôi nhà này vẫn được coi là bình thường, người làm cười đon đả đứng trước cửa thang máy, làm động tác tay tỏ ý mời với Kiều Tử Huyên: “Cô chủ, ông cụ đợi cô ở trong phòng”.
Kiều Tử Huyên gật đầu bước vào trong thang máy.
Diệp Vĩnh Khang đang định đi theo thì bị Lục Điền giơ tay ra ngăn lại, cười nói: “Xin lỗi cậu, gia chủ nói rồi, muốn nói chuyện riêng với cô chủ, mong cậu tới phòng khách nghỉ ngơi uống tách trà trước đã”.
“Đây là bạn tôi”.
Kiều Tử Huyên không vẻ, rất bất mãn với cách Lục Điền đối xử với Diệp Vĩnh Khang.
Lục Điền vội cười nói: “Thật sự xin lỗi cô, tôi không có bất kỳ ý xúc phạm nào, chỉ là gia chủ đã nói ông ấy có việc muốn nói riêng với cô nên…”
“Được rồi!”
Kiều Tử Huyên không kiên nhẫn xua tay, nở nụ cười xin lỗi với Diệp Vĩnh Khang: “Vậy anh cứ nghỉ ở đây trước đi, lát nữa tôi xuống”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635133/chuong-1531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.