Reng reng!
Đúng lúc này, điện thoại của Kiều Tử Huyên vang lên.
Sau khi nhìn thấy ID người gọi, Kiều Tử Huyên lập tức mỉm cười nhấn nghe: “Chào hiệu trưởng Trương, ha ha, không cần không cần, thực sự không cần, đây đều là điều mà tôi nên làm”.
“Vâng ạ, không cần cảm ơn tôi. Số tiền này là do hôm qua mọi người cùng quyên góp trong bữa tiệc từ thiện, có thể khiến cho cuộc sống của bọn nhỏ tốt hơn một chút là được rồi”.
“Được rồi, được rồi hiệu trưởng Trương, vậy vất vả cho ông rồi. Bên đó có việc gì thì cứ liên lạc cho tôi bất cứ lúc nào, được rồi hiệu trưởng Trương, tạm biệt”.
Sau khi Kiều Tử Huyên cúp máy, Diệp Vĩnh Khang hơi khó hiểu hỏi: “Bữa tiệc từ thiện tối qua của cô thật sự là vì muốn làm chuyện tốt sao?”
“Chả thế thì sao?”
Kiều Tử Huyên nhìn thông tin do hiệu trưởng Trương gửi tới trên điện thoại, nói: “Anh thật sự cho rằng tôi tốn nhiều công sức như vậy là vì muốn khoe mẽ thế lực trước mặt anh à?”
“Nhưng mà tối qua thực sự cũng có chút ý đó, nhưng là do tôi nhất thời nghĩ ra. Nếu đã có nhiều người đến như vậy, thuận tiện gây một chút áp lực cho hai người”.
Nghe thấy Kiều Tử Huyên nói như vậy, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên thấy khá xấu hổ, vội vàng nói: “Xem ra tôi đã suy bụng ta ra bụng người rồi”.
Nói xong, Diệp Vĩnh Khang quay đầu lại nhìn lướt qua điện thoại của Kiều Tử Huyên, đúng lúc nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635127/chuong-1525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.