Chương trước
Chương sau

Hạ Huyền Trúc lập tức hiểu ý của Diệp Vĩnh Khang, vội vàng lấy điện thoại ra, đăng một dòng trạng thái lên tài khoản mạng xã hội của công ty: Nói chúng tôi đạo nhái, có bằng chứng không? Chưa tìm hiểu rõ mọi chuyện đã làm ầm ĩ lên, não là một thứ tốt, hi vọng mọi người đều có não!

Ngay khi dòng trạng thái này được đăng lên, toàn bộ mạng Internet lập tức bùng nổ!


Vô số cư dân mạng đã tức giận đến mức mụ mị đầu óc, bắt đầu phản công một cách dữ dội.

Cuối cùng cơn giận dữ này đã lan tới ba nền tảng mạng xã hội lớn, tới bên dưới poster tuyên truyền phim điện ảnh mới của công ty phim ảnh Kiều Tuyên.

Chỉ trong vài phút, đã có hàng chục nghìn bình luận, đều là bất bình thay cho công ty phim ảnh Kiều Tuyên, sau đó chỉ trích công ty giải trí Huyền Trúc là vô liêm sỉ.

Sự tình tiến triển tới hiện giờ, hầu hết mọi người của công ty giải trí Huyền Trúc đều bừng tỉnh ra, Tô Tô và Lý Hiểu Đan kích động kéo tay của Tiền Tử Mạn, khen ngợi cô ta vì thủ đoạn lợi hại này.

Chỉ có mình La Hâm thật thà vẫn còn thấy rất khó hiểu, nhìn đám người hoan hô ăn mừng, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Chúng ta đã bị mắng thành vậy rồi, sao mọi người lại vui vẻ thế?”

Lý Hiểu Đan chớp mắt, giọng điệu kỳ quái nói: “Vậy thì phải hỏi Tử Mạn nhà anh ấy”.

Tô Tô ở bên cạnh cũng che miệng cười thầm khi nghe được những lời này, hùa theo: “Đúng vậy, Tử Mạn nhà anh là rõ nhất”.

Khuôn mặt lương thiện của La Hâm đỏ như đít khỉ, ngay cả lời nói cũng trở nên không mạch lạc: “Các…các cô…đừng có nói linh tinh…”

Khi mọi người nhìn thấy bộ dạng bối rối này của La Hâm, ai nấy cũng đều bật cười.

Mối nhân duyên này giữa cậu ấy và Tiền Tử Mạn phải bắt đầu bằng một cảnh trong bộ phim.

Theo cốt truyện, La Hâm và Tiền Tử Mạn có một cảnh hôn.

Điều này khiến cho La Hâm, người chưa từng chạm vào con gái bao giờ cảm thấy rất khó xử, nói thế nào cũng không được.

Cuối cùng đạo diễn râu ria lo lắng, nói rằng nếu cậu ấy cứ tiếp tục như vậy thì sẽ trì hoãn tiến độ của bộ phim, và nếu việc quay phim không thể hoàn thành đúng thời hạn, cậu ấy sẽ là tội đồ lớn nhất, phá hủy công sức của tất cả mọi người.

Lúc đó La Hâm mới nghiến răng, lấy hết can đảm để hôn Tiền Tử Mạn.

Tuy nhiên trong phương diện này cậu ấy hoàn toàn là lính mới, không phải chạm mũi thì là nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt đau khổ, dù quay thế nào cũng không thể đạt hiệu quả tốt được.

Sau hàng chục cảnh quay liên tiếp, Tiền Tử Mạn cũng lo lắng, tức giận mắng La Hâm: “Có phải anh cố ý không, nếu như anh muốn hôn thêm nhiều lần thì đợi khi nào quay xong tôi sẽ cho anh hôn đủ!”

Khi La Hâm nghe thấy điều này, lo lắng đến mức run rẩy, không ngừng nói xin lỗi, giải thích rằng cậu ấy không hề có ý đó.

Từ đó về sau, đoàn phim ngày nào cũng nói đùa về chuyện ấy, lần nào cũng khiến cho La Hâm ngượng chín cả mặt.

“La Hâm, anh có thể đàn ông một chút được không, tôi còn chưa nói gì, một người đàn ông như anh sao lại xấu hổ rồi”.

Tiền Tử Mạn trợn mắt chê bai, cô ấy rất ghét một người đàn ông õng à õng ẹo.

Nhưng vẫn tiếp tục giải thích: “Chuyện này rất đơn giản, bây giờ tất cả mọi người đều đang mắng chúng ta, nhưng có một hiệu quả kèm theo đó là, khi bọn họ đang mắng chúng ta thì cũng biết được thời gian chiếu và bộ phim của chúng ta, điều đó đồng nghĩa với việc chúng ta được tuyên truyền miễn phí”.
La Hâm nghe xong vẫn tỏ vẻ khó hiểu: “Nhưng mà vì sao không tuyên truyền cái gì tốt đẹp lại cứ phải khiến bọn họ mắng chúng ta chứ”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.