"Mẹ kiếp, không tắm thì thôi, tôi lại tiết kiệm được nước!"
Lý Thanh Từ tức giận trợn mắt nhìn anh, nói: "Chuyện xảy ra ngày hôm nay, anh tốt nhất là chôn kín trong bụng, đừng hé răng nói nửa lời”.
"Việc này không cần cô nói, tôi còn sợ cô bán đứng tôi đấy”.
Diệp Vĩnh Khang thoải mái ngồi trên sô pha nhà Lý Thanh Từ, tiện tay cầm quả táo trên bàn cắn một miếng, cười nói với Lý Thanh Từ: "Vụ lớn như vậy, sao cô không kịp thời báo cáo với cấp trên? Làm tốt còn có thể thăng chức và tăng lương gì đó gì đó cho cô mà”.
"Không dễ như như anh nghĩ đâu!"
Lý Thanh Từ hít một hơi thật sâu và bất đắc dĩ nói: "Chuyện của Lý Toàn đã gióng lên hồi chuông cảnh báo cho tôi, bây giờ tôi không thể đảm bảo liệu có còn những người như Lý Toàn ẩn núp trong đơn vị hay không”.
"Mà bây giờ Lý Toàn đã chết, những lời cậu ta nói lại không có bằng chứng xác thực, để tránh rút dây động rừng, tôi quyết định phải giữ kín chuyện này, đợi đến thời điểm thích hợp sẽ công khai”.
Diệp Vĩnh Khang gật đầu nói: "Ừ, tôi cũng nghĩ như vậy, dù sao vừa rồi nghe giọng điệu của Lý Toàn, tổ chức đó của cậu ta cũng không phải là nhỏ, nhất định không phải tầm thường, chuyện này mà giải quyết không ổn có khi lại là chuyện lớn”.
"Cái chày kim cương đó cô tìm chỗ nào giấu kỹ đi, tốt nhất không nên giữ trong nhà, càng đừng nên mang theo bên người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635092/chuong-1490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.