Chương trước
Chương sau
Diệp Vĩnh Khang cười nói: "Quý cô xinh đẹp nói giỡn rồi, ban nãy từ đằng xa tôi đã cảm nhận được sức sống tươi trẻ trên người cô”.

"Tôi làm trong nghề nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên tôi có cảm giác này, nếu dùng ảnh của cô tham gia cuộc thi tạp chí thanh xuân thời thượng, nhất định sẽ đoạt giải cao, nhưng không biết chị gái có sẵn lòng hay không?"


Người phụ nữ trung niên sắp cười đến căng cơ mặt: "Hả? Tôi là chị gái sao? Ha ha ha ha, được, được, tôi đương nhiên đồng ý, ôi chao ôi chao, cậu là nhiếp ảnh gia của tạp chí nào vậy?"

Diệp Vĩnh Khang cười nói: "Cô có thể đồng ý thì tốt quá rồi, là thế này, hôm nay tôi tới đây vội, không mang theo bất kỳ thiết bị chụp ảnh nào, nhưng chúng ta có thể vừa đi vừa nói chuyện”.

"Được được được, đi vào trong rồi nói tiếp”.

Người phụ nữ trung niên mỉm cười, chủ động dán vào người Diệp Vĩnh Khang.

Diệp Vĩnh Khang cũng mỉm cười để mặc cho bà ta quấn lấy cánh tay, nhìn người phụ nữ trung niên với vẻ mặt cưng chiều.

Khi đi ngang qua người gác cửa, người phụ nữ trung niên cầm giấy tờ vụt qua mắt họ, hai tên gác cửa liếc nhìn một cái, quả nhiên không thèm để ý tới Diệp Vĩnh Khang.

Thành công qua cửa, đến một căn phòng rất lớn, anh đưa mắt nhìn xung quanh, hóa ra là một sòng bạc hoa lệ!

"Chàng trai trẻ, cậu cũng thích chơi mấy trò này hả, có đủ tiền không, không đủ thì cứ lấy chỗ tôi đây”.

Người phụ nữ trung niên vô cùng thân thiết nắm lấy cánh tay của Diệp Vĩnh Khang, khuôn mặt trát lớp phấn dày cộp, lộ ra vẻ e thẹn: "Nhưng mà người ta cảm thấy hơi mệt, hay là chúng ta vào phòng nghỉ ngơi một lát, tên xấu xa nhà cậu”.

Diệp Vĩnh Khang quay đầu lại, nhìn khuôn mặt làm nũng kia, trong bụng đột nhiên buồn nôn.

"Có đĩa bay!"

Diệp Vĩnh Khang bỗng kinh ngạc nhìn về phía sau người phụ nữ trung niên.

Người phụ nữ trung niên theo bản năng quay đầu lại: "Đĩa bay gì? Sao tôi không nhìn thấy, cậu thật hài hước... hả, người đâu rồi?"

Đợi khi người phụ nữ trung niên quay lại thì lại phát hiện "chàng trai trẻ" đã biến mất không tăm tích.

Ọe...

Lúc này, Diệp Vĩnh Khang đã lao vào phòng vệ sinh, nôn một trận điên cuồng vào bồn rửa tay, sau đó rửa đi rửa lại cánh tay bị người phụ nữ trung niên đó khoác lấy.

"Con mẹ nói, sự trong sạch của ông đây bị hủy hoại rồi!"

Diệp Vĩnh Khang khóc không ra nước mắt, đồng thời cảm cũng cảm thấy vô cùng ấm ức, nếu người ngoài biết được đường đường là Điện Chủ của Điện Long Thần lại bị một mụ đàn bà lớn tuổi gạ gẫm, vậy thì anh dứt khoát đâm đầu vào một miếng đậu phụ chết đi cho rồi.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.