Chương trước
Chương sau


“Thứ hai, bộ phim mà vừa rồi công ty Kiều Tuyên chiếu là do nhân viên trong công ty chúng tôi Lý Hiểu Đan viết khi còn học tiểu học, mà ba ngày trước, cô ấy đã nộp đơn đăng ký bản quyền, chuyện này có thể điều tra ngay ra được”.

“Vì vậy, bộ phim mà công ty Kiều Tuyên vừa chiếu là kịch bản ăn cắp của công ty chúng tôi. Chuyện này nhất định phải điều tra đến cùng!”


Tiểu Mã sau khi nghe xong chuyện này thì mặt mày tái mét!

Bôi nhọ danh dự, ăn cắp bản quyền, nếu bị kết án hai tội danh này cũng đủ để nhốt hắn mấy năm!

Hắn không thể tưởng tượng được, kế hoạch tự mãn của mình, đến cuối cùng mới phát hiện ra thằng hề chính là mình!

“Sếp Kiều, tôi…”

Tiểu Mã chỉ có thể nhìn Kiều Tử Huyên cầu cứu, hắn tin rằng với năng lực của Kiều Tử Huyên tuyệt đối có thể bảo lãnh hắn ra được.

“Tiểu Mã, sao anh có thể làm ra chuyện này chứ?”

Tuy nhiên Kiều Tử Huyên đột nhiên thay đổi sắc mặt, nhìn Tiểu Mã nói: “Công ty đã nhắc đi nhắc lại rằng không được làm bất cứ chuyện gì vi phạm đạo đức nghề nghiệp và vi phạm pháp luật”.

“Nhưng anh không chịu nghe, chuyện đến nước này, tôi cũng không giúp được anh đâu, anh phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình!”

Sau khi nói xong, Kiều Tử Huyên nở một nụ cười vô cùng hối lối với Diệp Vĩnh Khang: “Thực sự rất xin lỗi anh Diệp, tôi quản lý không sát sao, để cho nhân viên dưới trướng làm ra loại chuyện này, xin anh tha thứ, tuy nhiên chúng tôi tuyệt đối sẽ không bao che, nhất định sẽ phối hợp với cơ quan chức năng, khiến cho Tiểu Mã nhận hình phạt thích đáng”.

“Sếp Kiều, cô không thể như vậy được!”

Tiểu Mã lo lắng đến mức trán lấm tấm mồ hôi: “Tôi là nam chính số một của công ty, nếu như cô không cứu tôi, vậy thì cả bộ phim sẽ bị hủy hoại!”

Vào thời khắc mấu chốt, cuối cùng đầu óc của Tiểu Mã cũng nảy ra được một ý, câu nói này đánh trúng điểm yếu của Kiều Tử Huyên.

Sau khi nghe xong, Kiều Tử Huyên cũng hơi suy nghĩ, cũng cảm thấy rằng nếu như lúc này từ bỏ Tiểu Mã, bộ phim đang chờ quay của cô ta cũng sẽ toang theo, điều này sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều kế hoạch của cô ta.

“Ha ha, anh Diệp, vô cùng xin lỗi. Anh xem chuyện này ầm ĩ vậy, vừa nãy tôi đã nói nhất định là có hiểu nhầm, không ngờ lại là sự thật”.

Kiều Tử Huyên nhìn Diệp Vĩnh Khang cười nói: “Tiểu Mã còn trẻ chưa hiểu chuyện, phạm sai lầm như vậy nhất định là không thể tha thứ được”.

“Nhưng tôi nghĩ vẫn nên cho anh ta một cơ hội, là lãnh đạo, tôi không thể trơ mắt nhìn nhân viên của mình bị hủy hoại được”.

Diệp Vĩnh Khang nghe xong cười nhẹ: “Sếp Kiều quả là một người trọng tình trọng nghĩa, có thể quen biết một người bạn như sếp Kiều đây tôi cảm thấy rất vinh hạnh”.

“Chỉ là giống như lời cô vừa nói, công ra công, tư ra tư, hai chuyện này không thể lẫn lộn được”.
“Chuyện này cũng không phải ân oán cá nhân của tôi, chủ yếu là chuyện của hai công ty Huyền Trúc và Kiều Tuyên, vì vậy tôi không thể tự quyết định được”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.