Chương trước
Chương sau
Khi vừa đến phòng họp, Kiều Tử Huyên nóng lòng hỏi Tiểu Mã rốt cuộc là chuyện gì.

Sau đó Tiểu Mã cười hề hề kể lại chuyện về Lý Hiểu Đan một lượt, sau đó tự tin nói với Kiều Tử Huyên: “Sao nào sếp Kiều, thủ đoạn lần này của tôi lợi hại không, ha ha, lần này tôi nhất định sẽ khiến bọn chúng phải ăn cơm tù”.


“Anh có chắc chắn không?”

Sau khi nghe Tiểu Mã nói xong, Kiều Tử Huyên không biết vì sao, không chỉ không cảm nhận được chút thông tin nào, trong lòng càng lúc càng thấy không đúng.

“Nhất định là chắc chắn rồi, mọi thứ đều đã vào guồng, lát nữa cô không cần phải nói gì cả, cứ giao cho tôi là được rồi. Hôm nay cô ngồi bên cạnh xem tôi biểu diễn, bảo đảm sẽ khiến cô nở mày nở mặt!”

Tiểu Mã rất hài lòng với kế hoạch của mình, cứ như thể hắn đã nhìn thấy Hạ Huyền Trúc, Diệp Vĩnh Khang và những người khác quỳ xuống trước mặt hắn cầu xin tha thứ.

Lúc này Hạ Huyền Trúc đang họp quản lý cấp trung trong công ty, một nhân viên đột nhiên vội vàng bước tới, hốt hoảng nói: “Không hay rồi sếp Hạ, vừa rồi Cục quản lý điện ảnh và truyền hình gọi tới, nói rằng bộ phim chúng ta đang quay bị nghi ngờ ăn cắp, ăn cắp tác phẩm của công ty phim ảnh Kiều Tuyên, bảo chúng ta lập tức qua đó tiếp nhận điều tra”.

“Cái gì, nghi ngờ ăn cắp sao!”

Mọi người trong phòng họp đều hoảng sợ khi nghe thấy điều này.

Tất cả đều biết việc bị cáo buộc ăn cắp kịch bản có ý nghĩa như thế nào trong ngành điện ảnh và truyện hình. Tội danh này một khi được xác thực thì không chỉ là vấn đề tổn thất kinh tế, xử lý không tốt còn phải chịu trách nhiệm hình sự.

Tuy nhiên Hạ Huyền Trúc lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh, không ngẩng đầu lên nói: “Tôi biết rồi, cậu liên hệ với giám đốc Diệp của Cơ sở điện ảnh và truyền hình, bảo anh ấy đi xử lý là được rồi”.

“Hả? Nhưng mà…”

Nhân viên đó tỏ ra hơi ngạc nhiên, mặc dù bọn họ đều biết rằng Diệp Vĩnh Khang là chồng của Hạ Huyền Trúc, nhưng việc bị nghi ngờ ăn cắp không phải là chuyện nhỏ, theo lý mà nói thì sếp Hạ phải đích thân ra mặt xử lý, nhưng sao trông cô như chẳng quan tâm chút nào đến chuyện này vậy.

“Sếp Hạ, đó là cuộc gọi từ Cục quản lý điện ảnh và truyền hình đấy, nói rằng bộ phim chúng ta đang quay bị nghi ngờ là ăn cắp, còn nói rằng bên Kiều Tuyên đã đưa ra bằng chứng chắc chắn…”

Các nhân viên lo lắng sếp Hạ nghe không hiểu nên lặp lại lần nữa.

“Tôi biết rồi, không phải bảo cậu đi thông báo cho giám đốc Diệp sao?”

Hạ Huyền Trúc trông vẫn không quan tâm, sau đó tiếp tục chủ trì cuộc họp.

Mọi người mặt mũi đờ đẫn, vẻ mặt chần chừ không dám nói, trong lòng ai nấy cũng cảm thấy hôm nay sếp Hạ cư xử thật bất thường, lẽ nào không biết hậu quả của nghi án ăn cắp nghiêm trọng thế nào sao?

Tuy nhiên điều mà họ không biết là khi Hạ Huyền Trúc nghe được chuyện này, trong lòng cô vui như nở hoa, lấy điện thoại ra lập tức gửi tin nhắn cho Diệp Vĩnh Khang: Anh giỏi thật đấy.

Trên thực tế tất cả những chuyện này đều nằm trong tầm kiểm soát của cô và Diệp Vĩnh Khang, sao lại có thể cảm thấy hoảng loạn được.

Khi Diệp Vĩnh Khang ‘hoảng sợ’ ngồi trong phòng họp của Cục quản lý Điện ảnh và truyền hình, đã có khá nhiều người ngồi trong đó, ngoại trừ Tiểu Mã và Kiều Tử Huyên, một số lãnh đạo quản lý chủ chốt của Cục quản lý điện ảnh và truyền hình cũng có mặt ở đó.
Dù sao thì nghi án ăn cắp kịch bản cũng không phải chuyện nhỏ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.