Chương trước
Chương sau
Tiểu Mã nhìn chằm chằm vào sự thay đổi sắc mặt của Lý Hiểu Đan, thấy hòm hòm rồi, lập tức thay đổi giọng điệu, trở nên ôn hòa hơn rất nhiều.

“Hiểu Đan à, không phải tôi nói cô, có lúc đầu óc cô thật sự quá cứng nhắc”.

“Cô nói Hạ Huyền Trúc đối xử tốt với cô, vậy cô thử nghĩ xem, cô ta cho cô được cái gì rồi? Đối tốt với cô chỉ là nói mồm thôi”.


“Hơn nữa bây giờ cô ta bề ngoài giả vờ tỏ ra tốt với cô, thật ra là do bây giờ chỗ cô ta đang thiếu nhân lực nên mới muốn dùng cách này để lấy lòng người khác mà thôi, cô tuyệt đối đừng để bị cô ta lừa”.

“Ngoài ra, thực lực của sếp Kiều tôi không cần phải nói nhiều nữa. Nếu cô giúp cô ấy làm tốt chuyện này, cô nghĩ liệu cô ấy có bạc đãi cô không?”

“Sao này cô tới công ty phim ảnh Kiều Tuyên, đến lúc đó tùy ý đưa cho cô một chút tài nguyên cũng sẽ khiến cô nổi tiếng, chẳng phải tốt hơn nhiều lần so với ở lại một công ty rác như giải trí Huyền Trúc sao?”

“Những người chúng ta chăm chỉ làm việc là vì điều gì? Chẳng phải là vì danh lợi sao?”

“Một điều nữa, chỉ cần cô hoàn thành tốt mọi chuyện, tôi có thể cam đoan rằng tiền thuốc men của bà nội cô sẽ được thanh toán ngay lập tức. Cô không muốn trơ mắt nhìn bà nội của mình nằm trên giường bệnh chờ chết đúng không?”



Nhắc đến bà nội, vẻ mặt của Lý Hiểu Đan đơ ra trong giây lát, đây có thể chính là điểm yếu lớn nhất của cô ấy.

Tiểu Mã nhìn biểu cảm của đối phương, không tiếp tục nói nữa, chỉ châm điếu thuốc, kiên nhẫn chờ đợi động thái của bên kia, hơn nữa trong lòng hắn tràn đầy tự tin.

Lý Hiểu Đan khẽ cắn môi, do dự vài phút, đột nhiên nghiến răng, ngẩng đầu lên: “Được, tôi đồng ý!”

“Ha ha, thế mới đúng chứ, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!”

Tiểu Mã bật cười ha hả, cầm lấy chiếc túi bên cạnh rồi cười nói: “Chiếc váy này là của cô, mặc dù chỉ trị giá mấy nghìn tệ, nhưng ít ra vẫn hơn đồ nhái của cô”.

“Hả, tôi ngại lắm!”

Lý Hiểu Đan vội vàng từ chối.

“Đưa cho cô thì cầm lấy đi, một chút tiền ấy mà, đối với tôi chỉ bằng một bữa ăn mà thôi. Sau này cô thể hiện cho tốt, đi theo sếp Kiều đảm bảo sẽ có lợi cho cô”.

Tiểu Mã cưỡng ép nhét chiếc túi vào trong tay của Lý Hiểu Đan.

“Vậy… vậy thì cảm ơn anh Tiểu Mã”.

Lý Hiểu Đan không còn lựa chọn nào khác đành phải nhận món quà.

Sau khi cả hai trò chuyện thêm vài phút, Tiểu Mã liền nảy hứng mởi Lý Hiểu Đan buổi chiều cùng ăn nhẹ rồi buổi tối cùng uống rượu.

Tuy nhiên Lý Hiểu Đan từ chối nói rằng mình còn có việc rồi lập tức quay về.

“Như vậy à, được rồi, hẹn hôm khác nhé. Chuyện mà tôi nói với cô, cô quay về lập tức thực hiện, tuyệt đối đừng làm hỏng đấy”.
Tiểu Mã cũng không ép buộc, dặn dò Lý Hiểu Đan thêm một lần nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.