“Cô chủ, chút chuyện nhỏ này không cần phải phiền phức như thế đâu”.
Tiểu Mã vừa mới rời đi, một người đàn ông mặc đồ đen đã chậm rãi bước ra từ trong phòng bên: “Tôi dẫn mấy người xông vào trong là được rồi, còn cả tên nhà quê tên là Tiểu Mã kia nữa, nếu như không phải cô đánh tiếng trước thì tôi thật sự muốn bóp chết hắn ngay tại chỗ luôn”.
Kiều Tử Huyên hít sâu vào một hơi, bình thản lên tiếng: “Bỏ đi, không nhịn được chuyện nhỏ sẽ làm hỏng cả kế hoạch lớn, người làm nên việc lớn chỉ coi trọng kết quả, tuyệt đối đừng bị ảnh hưởng với cảm xúc”.
“Nếu như chuyện này đã xảy ra rồi thì chỉ có thể đối diện thôi, anh đi thu xếp một chút bên phía Lâm Đông, tặng cho anh ta con chim khổng tước ngọc bích mà tôi sưu tầm được”.
“Còn về phía công ty điện ảnh và truyền hình Huyền Trúc thì tạm thời không cần phải quan tâm nữa, với tính cách và thủ đoạn của Lâm Đông thì sẽ không để cho một công ty điện ảnh và truyền hình sụp đổ đơn giản như vậy, làm không tốt thì lại là mấy mạng người, cũng đỡ cho tôi phải hao tổn sức lực”.
“A? Chim khổng tước ngọc bích?”
Người mặc đồ đen kinh ngạc nói: “Đó là món bảo bối mà cô thích nhất, ngay cả lúc ông cụ Kiều mừng đại thọ mà cô cũng không nỡ tặng, bây giờ lại…”
“Anh tưởng tôi muốn sao?”
Kiều Tử Huyên hít sâu vào một hơi: “Tầm ảnh hưởng của Lâm Đông ở trong giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634989/chuong-1387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.