Chương trước
Chương sau
Tần Phong xoay người lại, sắc mặt không chút biểu cảm nhìn đám người này, không nói lời nào.

Khoảng mười giây sau.

Phịch!

Người đầu tiên phản ứng lại là Tần Hạo, chỉ cảm thấy hai đầu gối mềm nhũn, quỳ phịch xuống đất.


Đám đông còn lại cũng phản ứng và lần lượt quỳ xuống.

“Cậu cả, tha cho chúng tôi, xin hãy cho chúng tôi thêm một cơ hội nữa!”

“Phong Nhi, là bà nội làm sai, cháu cao thượng rộng lượng đừng chấp nhặt với kẻ tiểu nhân, tha cho nhà họ Tần đi”.

“Nếu như cháu không thể xả cơn giận được thì chỉ cần thả Hạo Nhi đi thôi, những người còn lại của nhà họ Tần cháu cứ tùy ý xử lý”.

Lão phu nhân nhà họ Tần thật sự rất yêu quý đứa cháu trai bảo bối/cưng của mình, dù ở ranh giới sinh tử thì sự an toàn của Tần Hạo vẫn là điều cân nhắc hàng đầu.

“Bà già chết tiệt kia, bà nói vớ vẩn cái gì đấy!”

Lúc này, một người trong nhà họ Tần đột nhiên tức giận nói: “Chuyện hãm hại cậu cả rõ ràng do bà và thằng súc sinh kia cùng nhau lên kế hoạch”.

“Bây giờ mọi chuyện bại lộ, bà còn muốn chúng tôi chôn cùng với bà và thằng nhãi đó à?”

Sau đó những người còn lại trong nhà họ Tần bắt đầu tức giận buộc tội lão phu nhân.

“Mụ phù thủy, ngứa mắt bà lâu lắm rồi!”

“Đúng vậy, chưa từng gặp loại người hung ác như vậy, thứ già mọm này đáng bị chém nghìn nhát!”

Tất cả mọi người đều quay lưng.

Lý do vì sao vừa nãy bọn họ không lựa chọn quay lưng vì họ tin chắc rằng ảnh hưởng và quyền lực của nhà họ Tần ở Hoài Nam có thể đảo ngược tình thế.

Nhưng bây giờ đã khác, ngay cả tiểu chiến thần Vương Huyền Sách cũng đứng về phía cậu cả, người nhà họ Tần không còn hi vọng gì nữa!

“Các người… các người đúng là đồ vô ơn, đừng quên các người vẫn là người nhà họ Tần đấy!”

Lão phu nhân không ngờ rằng mọi người lại đột ngột quay lưng, bà ta không khỏi run lên vì tức giận.

Bụp!

Đúng lúc này, lão phu nhân đột nhiên bị đá mạnh vào lưng, phía sau truyền đến một giọng nói dữ tợn: “Mẹ kiếp, đừng có lôi người nhà họ Tần vào, chúng tôi đều là bị bà hại. Năm đó nếu như không phải nghe lệnh của bà, tôi làm sao có thể làm ra chuyện hãm hại anh trai của mình được, người đáng chết nhất chính là bà đấy, mụ phù thủy già!”



“Hạo Nhi, cháu đang làm gì vậy?”

Lão phu nhân vô cùng kinh ngạc nhìn Tần Hạo: “Bà là bà nội đấy!”

“Câm miệng đi đồ già họm!”

Tần Hạo chỉ vào mặt lão phu nhân, tức giận nói: “Mẹ kiếp tôi không có loại bà nội lòng lang dạ sói như bà!”

“Năm đó khi tôi đi du học về, tôi muốn cùng anh trai tôi cống hiến cho nhà họ Tần, nhưng bà thì hay rồi, dùng đủ mọi cách để hãm hại anh trai tôi, nói cái gì mà chỉ cần loại bỏ anh trai tôi thì tôi sẽ được làm gia chủ”.

“Bảo tôi đi mê hoặc/dụ dỗ người phụ nữ đê tiện kia cũng là chủ ý của bà, khi đó bà còn nói nếu như không làm theo lời bà thì bà sẽ cho tôi biết mặt!”

“Dưới áp lực nặng nề của bà, tôi nhất thời hồ đồ mới làm ra chuyện táng tận lương tâm như vậy”.
“Tất cả mọi tai họa đều do bà gây ra, hôm nay tôi phải thay mặt nhà họ Tần, khiến bà phải trả giá thật đắt!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.