Chương trước
Chương sau
“Tần Phong, mày muốn làm gì?”

Lão phu nhân thấy tình hình không ổn, vội vàng đứng dậy quát Tần Phong.

Tất cả người nhà họ Tần ở hội trường đều cảm thấy hoảng sợ, không ngờ rằng sức chiến đấu của mấy chục người do Tần Phong dắt đến lại mạnh mẽ như vậy.


Hàng trăm hộ vệ luôn là niềm tự hào của nhà họ Tần lại trở nên yếu đuối nhỏ bé, không chịu nổi một đòn trước mặt bọn họ.

“Lui xuống cho tao!”

Lão phu nhân chỉ vào mặt Tần Phong mắng: “Mày đang muốn tạo phản à? Có gì không thể nói chuyện tử tế được sao?”

“Tạo phản? Nói chuyện tử tế? Ha ha!”

Đáy mắt Tần Phong hiện lên sự giễu cợt cùng đau xót vô hạn: “Thứ nhất, không phải nhà họ Tần các người đã đuổi tôi ra khỏi cửa từ lâu rồi sao? Cho nên bây giờ tôi không còn là người nhà họ Tần nữa thì gọi gì là tạo phản?”

“Thứ hai, các người bảo tôi nói chuyện tử tế. Năm đó khi các người bày mưu hãm hại tôi, ai trong số các người nói chuyện tử tế với tôi sao?”

Khóe miệng lão phu nhân giật giật, giọng điệu tỏ ra yếu hơn vài phần: “Ta thừa nhận là bản thân có chút vội vàng khi xử lý chuyện đó, nhưng cũng bởi vì ta tức quá nên hoa mắt”.

“Thực ra năm đó sau khi đuổi cháu đi, sau đấy ta bắt đầu thấy hối hận, cho rằng chuyện đó quả thật có rất nhiều điểm đáng nghi”.

“Nếu bây giờ cháu đã quay về rồi vậy thì đúng lúc chúng ta có thể giải quyết sự việc năm đó lại lần nữa, nói không chừng đó là một sự hiểu nhầm”.

“Ha ha ha ha ha!”

Tần Phong nghe xong liền phá lên cười, nhìn thẳng vào mắt lão phu nhân nói: “Hiểu nhầm? Đáng nghi? Bà cho rằng tôi không biết gì sao?”

“Nếu như không phải bà đứng sau bày mưu, dựa vào thằng óc heo như Tần Hạo thì có thể nghĩ ra kế sách như vậy được sao?”

“Còn nữa, bà đừng cố trì hoãn thời gian làm gì, nếu như muốn cầu cứu viện trợ thì cứ quang minh chính đại mà làm, cho dù hôm nay ông trời có đích thân tới thì Tần Phong tôi cũng sẽ giết chết không tha!”

Tần Phong sao lại có thể không nhìn ra được ý đồ của lão phu nhân chứ, nói nhiều lời nhảm nhí như vậy chỉ là vì muốn câu giờ để cầu cứu viện trợ, nói không chừng bây giờ đã phát rất riều tín hiệu cầu cứu rồi.

“Tần Phong, lúc này không phải là lúc nói chuyện nghĩa khí”.

Lúc này, Yên Vĩ Điệp đột nhiên nói: “Mục đích anh trở về lần này là để báo thù chứ không phải giận dỗi, đừng sa vào cái bẫy của bọn chúng”.

Nghe vậy Tần Phong mới bình tĩnh lại chút, vừa rồi cậu ta bị cảm xúc mãnh liệt làm cho mụ mị đầu óc.

Yên Vĩ Điệp nói đúng, lần này cậu ta quay về để trả thù chứ không phải giận dỗi nhà họ Tần.

Đây là Hoài Nam, là địa bàn gốc rễ của nhà họ Tần, khi tín hiệu cầu cứu được gửi đi, nhất định sẽ có nhiều thế lực đến ứng cứu.

Khi đó cho dù sức chiến đấu của năm mươi người bọn họ có mạnh đến đâu thì cũng không tránh khỏi việc hai đấm khó địch lại được bốn tay.
Điều quan trọng là nếu như tiểu chiến thần Vương Huyền Sách nghe thấy động tĩnh cũng chạy tới vậy thì hôm nay mấy chục người bọn họ sẽ chôn thân ở đây mất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.