Chương trước
Chương sau
Cô dâu rùng mình sợ hãi, vội vàng nói nhỏ: “Em chỉ là tiện mồm nói thôi, làm thế nào đương nhiên là nghe theo anh rồi”.

“Mẹ kiếp, cô nhớ kỹ đấy cho tôi, cô chỉ là một con chó của tôi thôi, sau này nếu như dám càm ràm nửa câu, tôi cho cô biết mặt!”

Tần Hạo hung hăng trừng mắt nhìn cô dâu.


Cô dâu sợ hãi vội vàng gật đầu, trong mắt tràn đầy sợ hãi và hối hận.

Sự hung ác của Tần Hạo không chỉ nhắm vào người ngoài, cho dù là vợ tương lai của hắn cũng không ngoại lệ, chỉ cần đối phương làm sai một chút thì sẽ bị Tần Hạo đánh cho một cách tàn nhẫn.

Nhìn thấy vẻ mặt coi thường và chế nhạo của khách mời dưới sân khấu, cô dâu cảm thấy mình như một con hề đang bị người xung quanh nhòm ngó, đồng thời trong lòng cảm thấy vô cùng hối hận, tất cả đều do cô ta tự mình chuốc lấy.

Trong đầu không khỏi nghĩ về một người.

Người ấy khi đó đối xử với cô ta rất ân cần, luôn dành những thứ tốt đẹp nhất cho cô ta, cho dù cô ta ngang ngạnh ương bướng thế nào thì cũng không bao giờ nặng lời với cô ta.

Không cần biết là ai đúng ai sai, người đó sẽ luôn mỉm cười dỗ dành cho cô ta vui.

Nhưng cô ta lại không biết trân trọng, thay vào đó ỷ vào tình yêu của đối phương, cả ngày tỏ ra kiêu căng ngạo mạn, la hét chửi mắng người đó.

Mà trong lòng cô ta người đó dần dần mất đi sức hấp dẫn, sở dĩ cô ta tiếp tục ở bên cạnh người đó không phải vì bản thân người đó mà là thân phận cậu cả nhà họ Tần.

Sau đó em trai cùng cha khác mẹ của người đó, Tần Hạo, chú rể đang đứng cạnh cô ta lúc này đi du học về.

Tuy rằng Tần Hạo và người đó là anh em ruột nhưng tính cách lại hoàn toàn khác nhau, so với người đó thì Tần Hạo dường như biết cách lãng mạn, càng biết cách làm cho con gái vui, không giống người đó, chỉ biết quỳ xuống liếm láp giống như một con chó pug vậy.

Còn Tần Hạo có khí chất đàn ông vô cùng quyến rũ, mỗi khi cô ta bị ấm ức, Tần Hạo nhất định sẽ đánh cho người đã chọc cô ta tức giận một trận nhớ đời.

Còn người đó mỗi khi gặp phải chuyện như vậy chỉ nhẫn nại giảng giải cho cô ta một tràng đạo lý.

Dần dần quan hệ giữa cô ta và Tần Hạo càng ngày càng thân thiết, cuối cùng phát triển đến bước lên giường một cách rất hợp lý.

Có một lần, sau khi hai người lén lút làm xong chuyện đó, Tần Hạo đột nhiên đưa ra cho cô ta một yêu cầu rất khủng khiếp.

Khi cô ta nghe thấy yêu cầu này, cô ta sợ hãi toát mồ hôi lạnh, lập tức từ chối.

“Ngốc ạ, anh làm như vậy đều là vì em cả đấy”.

Tần Hạo nói với cô ta một cách rất dịu dàng: “Nói thật với em, từ lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã thích em rồi”.

“Sau đó anh chợt nhận ra rằng mình không thể sống thiếu em trong cuộc đời, anh muốn được ở bên em mãi mãi”.

“Nhưng cái sai của anh là đã xuất hiện quá muộn, mặc dù trái tim của chúng ta ở bên nhau, nhưng chỉ có thể âm thầm lén lút, hơn nữa nhất định sẽ có một ngày bị chia cách”.

“Anh không thể tưởng tượng được cuộc sống của mình khi không có em, càng không thể tưởng tượng được cảnh em làm vợ của người khác”.
“Anh không thể chấp nhận được những chuyện này, vì vậy anh chỉ có thể làm như vậy, em yêu à, anh làm như vậy hoàn toàn là vì em đấy”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.