Nhưng Vương Huyền Sách hôm nay có vẻ kiên quyết, lại không hề dao động trước lời trách cứ của Lục Phong Thần, anh ta quay đầu khịt mũi nói: “Tôi không nói sai, dù sao thì nói mồm cũng chẳng cần phải đóng thuế, thích nói thế nào mà chẳng được, nhưng nếu như thật sự có bản lĩnh thì hãy dùng năng lực để nói chuyện”.
Đối mặt với sự khiêu khích rõ ràng và sặc mùi thuốc súng của Vương Huyền Sách, Diệp Vĩnh Khang không những không tức giận mà càng thêm hứng thú với anh chàng này, cười nói đầy ẩn ý: “Tôi hiểu rồi, vậy cậu nghĩ tôi nên làm thế nào?”
“Rất đơn giản!”
Vương Huyền Sách mỉm cười tự tin, sau đó xoay người giơ nắm đấm lên trên.
Thiên Long Vệ đang luyện tập nhanh chóng tập hợp lại tạo thành những hàng thẳng tắp trước mặt Vương Huyền Sách.
“Đứng nghiêm!”
Vương Huyền Sách lớn giọng nói: “Hạng mục tiếp theo là bắn điểm mù, bắt đầu!”
Theo lệnh của Vương Huyền Sách, hơn một trăm Thiên Long Vệ nhanh chóng chia thành hàng chục nhóm hai người.
Một người trong nhóm chạy bước nhỏ khoảng ba mươi mét, sau đó nhặt một vài viên đá to bằng nắm tay lên đầu và vai.
Người còn lại trong nhóm đứng cách đó ba mươi mét nhìn chằm chằm vào thành viên cùng nhóm.
“Ba, hai, một!”
Vương Huyền Sách đếm ngược từ ba, đám người đứng nguyên vị trí lập tức lấy một chiếc khăn bịt mắt màu đen trong người ra, nhanh chóng che mắt lại.
“Bắn!”
Vương Huyền Sách phất tay.
Thiên Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634951/chuong-1349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.