Người vừa nói là Lý Hiểu Phi, dù vẻ bề ngoài trắng trẻo thư sinh, từng là con một trong một gia đình giàu có, vì vậy học rộng biết nhiều, vừa lên tiếng đã phá vỡ điểm mấu chốt lớn nhất của hành động lần này.
“Mẹ kiếp, lại còn có chuyện như vậy nữa”.
Mọi người nghe xong đều cau mày phẫn nộ.
Những người này mặc dù không tham sống sợ chết nhưng cũng không phải là những kẻ liều lĩnh.
Bảo bọn họ đi trừ khử nhà họ Tần thì dễ, nhưng nếu như va chạm với Cục tác chiến thì chẳng khác gì tự tìm đường chết.
“Không ngờ rằng sau khi tôi rời khỏi Hoài Nam mấy năm lại xảy ra những chuyện như vậy”.
Tần Phong nghe xong liền cau mày, đã ba năm kể từ khi cậu ta bị đuổi ra khỏi nhà.
Còn Vương Huyền Sách mới tới đây hai năm, vì vậy cậu ta không hề biết chuyện này.
“Nếu đã như vậy thì mối thù này, tôi từ bỏ vậy!”
Tần Phong nghiến răng nghiến lợi, khó khăn đưa ra quyết định.
Dù căm hận nhà họ Tần đến tận xương tủy, nhưng cũng không thể nào kéo các anh em chôn chung cùng với mình được.
Lý do cậu ta không nói những cậu kiểu đây là chuyện quá khứ của tôi vì cậu ta biết rằng những người anh em này sẽ không bao giờ để cậu ta mạo hiểm một mình.
Cách duy nhất là chịu đựng nỗi đau do cái gai đâm vào tim, từ bỏ ý định trả thù!
“Chúng ta tới đây rồi, làm sao có thể dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634944/chuong-1342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.