Vì để cơ thể trở nên mạnh mẽ hơn, bình thường ngoài thời gian huấn luyện ra, Triệu Đại Lực còn mặc một bộ “quần áo” đặc chế.
Bộ quần áo này được tạo thành từ hàng chục tấm tạ nối với nhau bằng dây thép chịu lực cao, nặng ít nhất cũng phải trên năm trăm cân!
Chiêu thức của Triệu Đại Lực cũng rất đơn giản, cứ xông ngang đánh thẳng mà lên, tựa như một chiếc xe tăng, người khác đánh anh ta như đang cù lét, mà anh ta đụng vào người khác thì trong nháy mắt họ mất sức chiến đấu luôn.
“Đại ca, lên món chính luôn nhé”.
Sử Nam Bắc nghiêng đầu cười ha ha với Diệp Vĩnh Khang.
Diệp Vĩnh Khang nhìn vẻ mặt hắn, cũng biết là chuyện hôm nay không đơn giản như vậy, cân nhắc nói: “Cũng được, lên món đi”.
“Tách!”
Sử Nam Bắc móc điện thoại vô tuyến ra, nói: “Thả bé cưng ra đi nào”.
U u u u ——
Mấy giây sau, tiếng sói tru nhọn hoắt vang lên.
Ngay sau đó, mặt đất bắt đầu rung lên khe khẽ.
Mọi người đang đánh nhau trong sân huấn luyện lập tức ngừng lại, cảnh giác nhìn chằm chằm phương hướng phát ra âm thanh.
Dù lúc này bọn họ đang là đối thủ nhưng dù sao cũng chỉ đang huấn luyện, khi đối mặt với uy hiếp, bọn họ sẽ lập tức đứng cùng chiến tuyến.
“Đừng hốt hoảng, nhìn mấy người chán chết đi được nên tôi thêm cho mấy người chút gia vị, tiếp tục đi, quy tắc không đổi”.
Sử Nam Bắc cười nói với mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634922/chuong-1320.html