Chương trước
Chương sau
“Trừ việc này ra, cô ta còn có hai đề nghị nữa!”

Diệp Vĩnh Khang nhếch mép, thuật lại hai việc ban nãy cho Hoàng Đào nghe.

“Hay, hay, hay lắm!”


Nghe vậy, Hoàng Đào vỗ bàn khen không dứt miệng: “Thật ra điều thứ nhất tôi đã nghĩ đến rồi, còn điều thứ hai, việc sửa đổi kịch bản ấy, nếu chuyện này không được xử lý tốt thì sẽ gây ra hậu quả khó lường, lần này Tử Mạn đã cứu toàn bộ đoàn phim chúng ta rồi!”

“Lúc trước khi cô nhóc này còn làm diễn viên quần chúng, tôi đã cảm thấy cô ấy có điểm khác biệt”.

“Nói năng đúng mực, cử chỉ hào phóng tự nhiên, không hề có cảm giác dè dặt như cách các diễn viên bình thường khác khi đối diện với tôi”.

“Nhưng lúc ấy tôi chỉ nghĩ cô nhóc này khá lanh lợi, không ngờ cô ấy còn thông minh như vậy”.

“Sau này tôi phải đào tạo cô nhóc này thật tốt, để cô ấy trở thành siêu sao của công ty mới được!”

Diệp Vĩnh Khang nghe xong thì cười ha ha, dù ngoài miệng không nói gì nhưng trong lòng vẫn đang suy nghĩ, Tiền Tử Mạn là một con nhóc nham hiểm, sở trường là dùng âm mưu quỷ kế.

Nếu không phải mình có sức mạnh tuyệt đối có thể chèn ép cô ta, thì không chừng cũng không đấu lại được con nhóc này.

Mặc dù Hoàng Đào cũng là một người có tài, nhưng còn lâu mới so được với con nhóc thâm hiểm Tiền Tử Mạn này.

Sau này ai đào tạo ai vẫn chưa biết đâu.

Hoàng Đào nói Tiền Tử Mạn có tài ăn nói, không giống với kẻ khác, là bởi vì người ta vốn là thiên kim đại tiểu thư nhà giàu!

Bàn về kiến thức, loại cỏ dại cây bụi như Hoàng Đào sao so sánh được.

“Được, chuyện này ông cứ thương lượng với đạo diễn Quách đi, có chuyện gì thì tìm tôi là được”.

Diệp Vĩnh Khang vươn vai đứng lên, ung dung đi ra ngoài.

Lúc ra tới cửa lại vô tình đụng phải kệ tạp chí.

Kệ tạp chí đổ rầm xuống đất, báo chí đặt trên đó bay tán loạn khắp nơi.

“Anh Diệp, không bị đau chứ!”

Hoàng Đào vội vàng đi lên, vừa dựng cái kệ lên, vừa hốt hoảng nói: “Hôm qua dọn vệ sinh nên mới dựng tạm cái kệ này ở đây, chưa kịp để về chỗ cũ”.

“Ông hốt hoảng cái gì, có cái kệ báo thôi mà?”

Diệp Vĩnh Khang lắc đầu cười, vừa định đi tiếp ra ngoài nhưng khóe mắt vô tình liếc thấy một tờ báo mà Hoàng Đào vừa nhặt lên.

“Gia chủ mới nhậm chức của gia tộc họ Tần ở Hoài Nam tổ chức nghi lễ thừa kế kết hợp lễ kết hôn?”

Diệp Vĩnh Khang nhìn tựa đề phía trên, mày khẽ nhíu.

“Này bình thường mà, mấy người có tiền bây giờ hay thích vậy lắm”.

Hoàng Đào tưởng rằng Diệp Vĩnh Khang thắc mắc vì nội dung kỳ lạ của tờ báo nên mới giải thích: “Loại báo này không phải do chính phủ phát hành, chỉ cần bỏ chút tiền, thêm nội dung không phóng đại quá thì việc đăng mấy tin dàn sẵn cũng không phải việc khó gì”.

“Thật ra làm như vậy cũng không có lợi ích thực tế gì, chỉ phô trương tài lực của mình thôi, sau đó là nhân tiện tận hưởng cảm giác “thông báo với cả thế giới”, trên thực tế chẳng có ý nghĩa gì… ôi, anh Diệp anh đâu rồi?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.